VIỆT SỬ GIAI THOẠI - Trang 468

kính lắm thay. Bậc đại nhân túc tự trí thường vẫn ung dung, thấy lối thông
trong chỗ cùng, thấy đường sống ngay trong chỗ hiểm nguy chết chóc. Nếu
không vậy thì làm sao mà Lê Liễu đủ bình tĩnh nắm cát vuốt máu ở đầu
mũi giáo!

Ban sắc phong cho thần áo trắng và cây đa ở bến Khả Lam, hẳn Hoàng

đế Lê Lợi muốn tự nhắc nhở mình đừng quên thời hàn vi gian khổ và nhắc
nhở dân Lam Sơn rằng đừng bao giờ quên đất ấy quả là địa linh.

Đỗ Phú mang danh là người mà sau chẳng dám ngửa mặt nhìn người,

đến cúi xuống cũng chẳng dám mở mắt, bởi thân xác ấy làm sao mà không
khỏi hổ thẹn, cả với gốc cây đa, với con chồn trắng bên bến Khả Lam.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.