VIỆT SỬ GIAI THOẠI - Trang 640

đứa nào cũng cảm thấy phần mình ít hơn, bởi thế, chúng nhờ một anh hàng
xóm chia hộ. Anh ta giơ hai nửa quả chuối ra và hỏi hai đứa rằng phần nào
nhiều. Phần này – một trong hai đứa nhanh nhảu chỉ phần của đứa kia và
nói như thế. Anh hàng xóm nhanh tay đưa lên miệng cắn một miếng thật to.
Ăn xong, anh ta lại hỏi tiếp: Phần nào? Hai đứa đồng thanh chỉ về nửa quả
chuối chưa bị cắn. Anh ta cắn một miếng còn to hơn miếng trước. Cứ thế,
hết cắn bên này và hỏi, rồi lại cắn tiếp bên kia, cho đến khi hai nửa quả
chuối đều vào hết bụng anh ta. Bấy giờ, hai đứa trẻ mới nhận ra mình dại,
tên đại bợm lừa cho đến nỗi mất hết cả miếng ngon, nhưng muộn mất rồi.

Họ Mạc và họ Lê không phải là hai đứa trẻ, nhưng trong phép ứng xử

với nhà Minh, chừng như cũng đáng coi là trẻ con. Nhà Minh không phải
chỉ là anh hàng xóm chỉ tham miếng ăn nhất thời, ngược lại, còn là con hổ,
khi đói, có thể xơi luôn cả hai đứa trẻ như thường. Con hổ bao giờ cũng là
con hổ, đợi đến khi nó chồm tới vồ người mới bảo là nó dữ, phỏng có ích
gì?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.