VIỆT SỬ TOÀN THƯ - Trang 324

IV. TRẦN MINH TÔNG (1314 –

1329)

Thái Tử Mạnh lên ngôi lấy hiệu là Minh Tông. Với Minh Tông hùng khí
của họ Đông A không còn nữa, từ năm Đại Khánh (1314) đến năm Đại Trị
(1358) là năm Minh Tông qua đời. Trong khoảng thời gian này các danh
thần như Trương Hán Siêu, Nguyễn Trung Ngạn cũng lần lượt mất cả. Sự
tiến bộ của dân tộc ngưng hẳn lại, không có một việc gì mở mang đặc sắc,
vua quan chỉ lo hưởng cuộc thái bình của tiền nhân để lại. Tuy vậy, khi
Minh Tông ở ngôi, nước còn được yên ổn và chưa đáng bi quan lắm. Về
phía Bắc mặc dầu có một vài sự lôi thôi trong việc phân chia địa giới với
Trung Quốc nhưng sau cũng đi đến chỗ ổn thỏa. Về phía Nam từ ngày Chế
Chí bỏ xương trên đất Đại Việt, người Chiêm rất căm giận thường có những
cuộc quấy rối ở các nơi kế cận của ta. Năm Mậu Ngọ (1318) đại quân của
Huệ Vũ Vương Trần Quốc Chân và tướng quân Phạm Ngũ Lão tấn công
vào đất Hời. Chiêm Vương Chế Năng bại trận bỏ thành chạy trốn.

Việc chính trị không có gì mới lạ hay đặc biệt, duy năm Ất Mão (1215)

triều đình cấm mọi việc tranh tụng trong dân chúng cùng họ. Năm sau có
việc xét định lại cấp bậc các quan văn võ. Năm Quí Hợi (1323) có mở khoa
thi Thái Học Sinh (Người trúng khoa thi này ngang với chức tiến sĩ các
triều sau). Cùng năm ấy triều đình chính thức cấm binh sĩ vẽ mình, từ đấy
về sau này bị bãi bỏ hẳn.

Một việc không hay xẩy ra dưới đời vua Minh Tông, đó là chuyện giết

oan Huệ võ Vương Trần Quốc Chân, một lão tướng từng lập được nhiều
chiến công từ thời kháng Nguyên cho đến các vụ chinhphạt Chiêm Thành
sau này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.