VIẾT VỀ NƯỚC MỸ - NỢ TÌNH MỘT MÓN TRỨNG CHIÊN - Trang 203

Tôi về nhà đọc và dịch cho anh nghe bài thơ mà tôi muốn chia sẻ

với anh ngày bể máy:

Liên tựu liên.
Nhĩ ngã tương ước đinh bách niên Thùy nhược cửu thập thất tuế

tử Nại hà kiều thượng đẳng tam niên.

Kề cận nhau.
Đôi ta hẹn ước sống trăm năm. Nếu ai lỡ chết thuở chín mươi bảy

cầu Nại Hà (cửa địa ngục) nhớ đợi ba năm.

Hai chúng tôi nắm tay nhau ngồi im lặng, ngậm ngùi...
Ở đoạn trên tôi bắt tội anh hơi sớm một chút. Nói rằng xin lỗi mà

chẳng quà cáp gì hết. Tôi lầm. Hai tuần sau anh tặng tôi một máy chụp
hình. Không phải cái loại cầm tay tòn ten, đưa lên trước mặt rồi bấm
nút đâu bạn nghe. Máy nầy có hai ba ống kính tháo ra gắn vô đàng
hoàng. Kèm theo là tripod, monopod, UV filter v.v... và v.v...

***

Tái ông mất ngựa. Tôi đập bể cái computer, được đền cái camera.

Nhưng cầm cái camera mù mờ như cầm bom nguyên tử. Thế là tôi ghi
tên đi học lớp chụp hình của Hội Việt Ảnh. Trước khi ghi danh tôi kêu
điện thoại cho hội hỏi thăm, ông ơi có học viên nào lớn tuổi đi học
không? Ông thơ ký trả lời ở đây 70% học viên thuộc loại YAMAHA,
nghĩa là Già Mà Ham. Ham học những điều mình muốn học mà khi còn
trẻ không có thời giờ. Ham tụ họp vui vẻ hàn huyên với bè bạn cùng sở
thích. Ham thưởng thức phong cảnh thơ mộng, hùng vĩ của thiên nhiên.
Ham bắt được hình ảnh con chim dang cánh bay vút lên bầu trời xanh
thẳm... và ham ngàn vạn cái đẹp khác nhau trong vũ trụ mênh mông.
Nếu bà bảy mươi tuổi thì bà thuộc hạng “sồn sồn” vì học viên già nhứt
ở đây 85 tuổi!

Trong đời tôi, tôi chưa từng bao giờ biết cái gì là EV, ISO, Macro,

Aperture, Shutter speed, ống kính mở chậm thác nước mờ như mây,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.