VĨNH BIỆT MÙA HÈ - Trang 171

vào tuổi 18, nhất là khi con gái họ đẹp và gia đình họ có một địa vị cao
trong xã hội.

Sự xuất hiện đôi lần của Long, một vài câu nói hớ của Hạ, tất cả không

qua được đôi mắt cảnh giác của mẹ Hạ. Bà âm thầm tìm hiểu về gia đình
Long và khi đã biết, bà thấy không thể không ngăn chặn từ xa mọi khả
năng phát sinh. Việc Hạ xin được đến học với Hằng tạo nên những khả
năng ngoài sự kiểm soát của bà. Chính vì vậy mà bà đã không đồng ý cho
Hạ đến học ở nhà Hằng:

− Gia đình người ta đang lộn xộn như vậy, con không nên tới làm gì.

Vả lại, con phải nhớ con là con gái lớn rồi, đi đứng phải thật cẩn thận, dè
chừng. Hạ phải nói mãi, và nhờ đến cả Hân hứa luôn cùng học, cuối cùng
mẹ cô mới đồng ý cho cô đến nhà Hằng mỗi tối, nhưng đến chín giờ là phải
về. Với một điều kiện: chỉ là bạn gái học với nhau. Bà nói với Hân, trước
mặt Hạ:

− Các con lớn rồi, chuyện bạn trai bạn gái phải để ý giữ gìn, không nên

tự nhiên như hồi ở mấy lớp nhỏ. Nhất là các con còn phải học hành bốn,
năm năm nữa.

Hân cho rằng những lời dặn dò ấy hoàn toàn là điều bình thường, trong

khi Hạ thầm hiểu sự lo âu của mẹ xuất phát từ đâu. Với Thiện, thái độ của
bà khác hẳn như đối với Long. Có thể vì bà thấy Hạ không dành cho Thiện
một sự đặc biệt nào, nhưng cái chính là bà biết tầm cỡ gốc gác của Thiện.
Hiểu ý mẹ, Hạ chỉ thêm buồn. Hạ biết nêu có một điều gì khác giữa Hạ với
Long, thì không hy vọng gì họ sẽ vượt qua được những trở ngại. Mà cô
thì...

Tình yêu là một con vật bướng bỉnh. Càng bị kiềm chế, đè nén, ngăn cản,

nó càng có xu hướng phát triển. Không hiểu sao, Hạ cứ nghĩ về Long, nhất

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.