VĨNH BIỆT MÙA HÈ - Trang 199

? Mình không dám. Về nhà, uống thuốc ngủ ? Tụi con Hoa ở đầy nhà. Chắc
tụi nó đang trông mình. Tội nghiệp, mấy đứa bạn mình dễ thương quá ! Xin
lỗi tụi bây. Tao không thể chịu đựng nổi. Tha thứ cho tao. Nhóm 4H từ nay
chi còn có ba. Buồn quá !

Thật bất ngờ, tiếng xe đạp thắng gấp bên Hằng:

− Giờ này còn lang thang đi đâu vậy cô Hằng ?

Hằng giật mình quay sang. Một gương mặt đàn ông quen quen đang cười

chào, thân thiện. Chiếc áo thanh niên xung phong...

− Quên tôi rồi à ?

Hằng dã nhớ ra:

− Anh Đoàn Hùng ?

− Đúng rồi. Hằng đi đâu đây ?

Hằng chỉ im lặng. Hùng ái ngại nhìn cô. Anh đã đạp xe theo Hằng suốt

một đoạn đường mà cô không hay. Sau đêm đọc thơ ở Đầm Sen, Hùng vẫn
con nhớ về hai cô học trò của Minh. Nhất là Hằng. Không hiểu sao anh
bỗng thấy Hằng có một nét gì đó thật giống Châu. Từ ngày Châu mất, đến
nay đã bảy năm rồi, anh vẫn không thể để ý đến một người con gái nào
khác. Vậy mà vừa chỉ mới gặp Hằng là anh đã bàng hoàng,

Anh em trong giới viết văn làm thơ trẻ, thường sớm có thói hay ganh

ghét nhau. Thời gian phung phí quá nhiều trong những cuộc trà dư tửu hậu
đã khiến nhiều câu chuyện riêng tư được truyền tụng nhanh, rộng, với
nhiều ác ý. Một vài cuộc mà Hùng được tham gia trong những lần vô thành

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.