VĨNH BIỆT MÙA HÈ - Trang 259

Có tiếng xe rì rì lên dốc Lầm Bầm. Hằng ngồi dậy, hé cửa sổ ra nhìn. Xe

Hùng về. Lên tới đỉnh dốc, không hiểu sao nó lại tắt máy, tắt đèn và êm ái
trôi xuống, tấp vào khu kho bãi bên kia bờ hồ. Hằng căng mắt ra nhìn.
Trong ánh sáng lờ mờ từ những ngôi sao xa xăm trên cao, cô thấy chính là
Hùng đang đi bộ trên bờ đê, qua cầu và đi vào doanh trại. Vẫn cái dáng
khòm khòm quen thuộc. Cô lại chuyển qua cánh cửa sổ bên hông nhà.
Hùng đến trước cửa nhà anh, có vẻ mệt mỏi, tựa người vào khung cửa một
lúc, nhìn qua phòng Hằng, dường như anh đang say rồi mới bước vào. Căn
phòng trên gác mãi vẫn tối đen, rồi bóng anh bước ra ban-công nhìn ra hồ,
cầm theo một chiếc ghế. Anh ngồi đó và hút thuốc. Đốm lửa cứ lập lòe
trong đêm, nhức buốt.

Hằng thở dài, nhè nhẹ nằm xuống bên hai bạn. Đêm đó, cô cũng thức

trắng.

Sáng hôm sau, Hằng đưa ba bạn qua chào Hùng để về thành phố. Hùng

tươi tỉnh đón họ:

− Chà, xin lỗi các bạn lắm nghe. Hôm qua kẹt quá, xe lại hư dọc đường,

khuya lắc khuya lơ mới về được. Khách quý lên mà chủ nhà lại không có
mặt để tiêp đón, bậy quá !

Chỉ có mình Hằng mới thấy vẻ mệt mỏi ẩn giấu trong đôi mắt của Hùng.

Gương mặt anh cũng xanh tái hơn ngày thường.

Hoa nói:

− Có gì đâu anh. Hôm qua tụi em cũng vui lắm !

− Rồi, vậy là không giận phải không, xin mời tất cả cùng ngồi. Các bạn

thấy trên này thế nào ? Đẹp không ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.