- Làm càn.
Lý Vân Hà nổi giận, tốc độ Kiếm pháp nhanh hơn.
Chỉ là, kiếm của hắn nhanh nữa, cũng không cách nào chạm vào Lý Phù
Trần một tí nào. Lý Phù Trần giống như cây liễu, đung đưa theo gió, toàn
thân trên dưới, lộ ra một cổ thành thục hàm súc.
- Không có khả năng?
Lý Vân Hà không thể tin vào hai mắt của mình, khuôn mặt của hắn đỏ
bừng, thúc giục Chân khí, đem Trục Lưu Kiếm pháp thi triển đến cực hạn.
Đáng tiếc, hết thảy đều phí công.
- Lý Vân Hà, hiện tại ta muốn xuất kiếm.
Lời nói của Lý Phù Trần xuất ra, Tinh Cương Kiếm bên hông cũng nháy
mắt ra khỏi vỏ, "đương" một tiếng, kiếm của Lý Vân Hà tuột ra khỏi tay.
Thân hình nhoáng một cái, Lý Phù Trần đi tới trước người Lý Vân Hà,
một chưởng vỗ trên ngực đối phương.
Phốc!
Máu tươi phun ra, Lý Vân Hà bay rớt ra ngoài, quần áo trước ngực nát
bấy, một chưởng ấn rõ ràng in trên đó.
- Lý Vân Hà thua?
Trong Luyện Võ Trường, đám người xem chiến trợn mắt há miệng, ngây
ra như phỗng.
- Làm sao có thể, nửa tháng trước, Lý Phù Trần không phải đối thủ của
Lý Vân Hà, lẽ nào nửa tháng này, Lý Phù Trần khôi phục lại thiên phú?