Phanh!
Toái Thạch Chưởng của Lý Phù Trần đã Đại Thành từ lâu, chưởng lực
rất bá đạo, Dương Kỳ cảm thấy cánh tay của mình đau đớn, cả người lảo
đảo lui về sau, thiếu chút nữa đặt mông ngồi xuống đất, rất chật vật.
- Dương Kỳ bị đánh lui? Ta không nhìn lầm chứ.
Một đám người xem chiến ồ lên, vốn bọn họ muốn nhìn Lý Phù Trần xấu
mặt, ai biết ngược lại là Dương Kỳ, đều này làm sắc mặt của mọi người trở
nên cổ quái.
- Kỳ ca.
Quan Mị cũng ngây dại, nàng không thể tin vào hai mắt của mình, đây là
Lý Phù Trần sao?
Sắc mặt của Lý Vân Hà cùng Lý Vân Hải đều khó coi.
- Dương Kỳ am hiểu chính là Kiếm pháp, Quyền pháp không phải sở
trường của hắn, tên Lý Phù Trần này muốn tự tìm chết.
Khoé miệng Lý Vân Hải giật giật nói.
- Lý Phù Trần, ngươi muốn chết.
Sắc mặt của Dương Kỳ đỏ bừng, hắn cảm giác được tất cả mọi người ở
đây đang cười nhạo hắn. Lúc nãy hắn nói hắn có bao nhiêu lợi hại, hiện tại
lại bị Lý Phù Trần đánh lùi, đây là một sỉ nhục, một sỉ nhục khó rửa sạch.
Keng!
Dương Kỳ rút trường kiếm bên hông ra, một chiêu Kiếm pháp tấn công
tàn nhẫn về phía Lý Phù Trần.