phương chịu thiệt, kia chính là đối phương sẽ cho ngươi biết cái gì là tự tìm
đường chết.
- Ngu xuẩn, thật sự cho là xuống Phong Vân Đài, ân oán liền biến mất
sao?
Vũ Văn Thiên trong lòng không biết cảm thụ gì, lạnh nhạt nói.
- Tiểu súc sinh, ngươi dám chặt con trai ta một cánh tay, ta đoạn ngươi tứ
chi.
Một tiếng tiếng gầm thét vang lên, một huyễn ảnh xuất hiện trên Phong
Vân Đài.
Là Liêu Thiên Vân.
Đỡ dậy Liêu Thiên Quân khí tức yếu ớt, đã mất đi một cánh tay, khí thế
của Liêu Thiên Vân bùng nổ, tràn ngập toàn bộ Phong Vân Đài.
Dưới sự bao phủ của khí thế kinh khủng này, Lý Phù Trần cảm giác cảm
giác trên người giống như bị một ngọn núi đè xuống vậy, hai đầu gối nhũng
ra, như muốn quỳ xuống.
Tuyệt đối không.
Lý Phù Trần cắn chặc môi, điên cuồng chống đỡ cổ khí thế này.
Bởi vì quá sức, Lý Phù Trần cắn vỡ môi của mình, máu chảy ồ ồ.
- Cha, ta mất một cánh tay, ta xong rồi.
Liêu Thiên Quân đau không chịu nổi, ánh mắt chết lặng.
- Thiên Quân.
Ánh mắt của Liêu Thiên Vân nóng nảy.