Hắn chưa từng nghĩ tới, Liêu Thiên Quân sau khi nuốt Bạo Khí Đan vẫn
thua Lý Phù Trần, chuyện này không giống như dự liệu ban đầu của hắn.
- Tiểu súc sinh, chính là tỷ thí, ngươi hạ thủ nặng như vậy là có ý gì?
Liêu Thiên Vân âm u nhìn chòng chọc Lý Phù Trần, trong mắt hiện lên
sát cơ.
Dưới khí thế của đối phương, Lý Phù Trần nói không được câu nào, răng
cắn cót két. gân xanh nổi lên.
Chẳng qua là từ đầu đến cuối, Lý Phù Trần cũng không có hừ một tiếng
nào, trong ánh mắt, chỉ có bất khuất, không có chút cầu xin nào.
Đem biểu tình của Lý Phù Trần nhìn trong mắt, khuôn mặt âm u của
Liêu Thiên Vân cũng biến đổi, lấy tu vi Thiên Cương cảnh của hắn bộc
phát ra khí thế, lại không khiến đối phương quỳ xuống, ý chí của người này
ương ngạnh, nghe mà kinh người.
Mà người có ý chí như vậy, tương lại tuyệt đối không yếu.
Người này không thể lưu.
Liêu Thiên Vân cảm nhận được một cổ nguy cơ tiềm ẩn, sát cơ bùng nổ:
- Tiểu súc sinh, ngươi còn nhỏ tuổi, lại hạ thủ tàn nhẫn như vậy, đối với
Thương Lan Tông ta mà nói, là một tai họa, hôm nay ta thay mặt tông môn,
phế bỏ đan điền, đoạn tứ chi của ngươi.
Vừa nói, Liêu Thiên Vân hất tay một cái, năm đạo kình khí ác liệt, chia
ra tấn công đan điền và tứ chi của Lý Phù Trần.
"Chẳng lẽ kết thúc như vậy sao?"
Lý Phù Trần trơ mắt nhìn kình khí tấn công tới, trong lòng gầm thét.