VINH QUANG VÔ ÍCH - Trang 56

Ma-la-khốp đang giúp Ka-ri-mi-sép cọ rửa các ngăn chuồng ngựa

thì Séc-nép bước vào.

Như một chiếc máy, cả hai nhỏm hẳn người lên khi thấy thoáng

hình bóng nặng chích ấy tiến về phía họ.

Ngựa cáu kỉnh hí, chân lồng lộn đập thình thình trên ván sàn. Con

Hồng - con này vừa đúng hai tuổi lại rất hung hăng - đưa cập mắt ngơ ngác
nhìn ra. Séc-nép chăm chăm nhìn Ma-la-khốp và vẫy tay thân mật, cảm
tình ngay với cái nhìn tươi sáng và trung thực của anh.

Ka-ti-u-cha đi theo sát ông ta, hãnh diện và sung sướng vì được

ông bí thư tỏ rõ sự quan tâm đối với chị. Ma-la-khốp tưởng là chị sắp mời
Séc-nép dừng lại, nói mấy lời, không ngờ chị cũng chả thèm nhìn đến anh
nữa.

Họ lướt đi. Ma-la-khốp tự trách mình sao lại phải đứng nghiêm

thẳng thế này và mỉm cười chua chát: “Vợ mình làm sao vậy? Đi qua coi
như thể mình là một cái cột...” Nhưng liền đó, cũng như mọi lần, anh lại
tìm ra ngay được một lý do để bào chữa cho cái cử chỉ đó. Tất nhiên những
lúc thế này mình chỉ là cái thứ yếu trong những sự lo âu của vợ mình. Nghĩ
mà xem, một ông bí thư Tỉnh ủy đến nông trường. Gần như một ông tướng
đi duyệt binh. Bản thân anh, nếu vào trường hợp chị... Tuy nhiên, giá như
anh bận rộn và lo lắng đến thế nào, anh vẫn tìm được cách trò chuyện đôi
câu với chị.

Với những ý nghĩ không lấy gì làm vui vẻ đó, Ma-la-khốp quay

về. Anh biết ngay là Séc-nép đã tới nhà mình. Ka-ti-u-cha đang dọn bàn,
thu dọn bát đĩa bẩn, cốc còn cả bã chè. Nhìn thấy chồng, Ka-ti-u-cha nở
một nụ cười sung sướng quá khiến Ma-la-khốp phải nguôi hết và không
cầm được nữa, phải hỏi ngay vợ có gì mà vui như vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.