VÔ GIA ĐÌNH - Trang 110

- Nếu những con cừu được yên lành, trẻ chăn cừu ngồi rỗi thì nó dùng thì
giờ để làm gì?
- Để thổi sáo.
- Cậu có nhìn thấy không?
- Có.
- Vậy nó ở đâu?
- Dưới bóng cây du.
- Nó có chơi một mình phải không?
- Không. Nó chơi với những trẻ mục đồng khác.
- Bây giờ cậu đã trông thấy cừu, thấy vườn, thấy chó và trẻ chăn cừu. Vậy
cậu có thể nhắc lại không sai đoạn đầu bài ngụ ngôn được không?
- May ra được.
- Cậu cố nhắc lại xem.
Nghe tôi nói và cắt nghĩa cách học bài thế nào cho chóng thuộc. An-Tuyên
nhìn tôi vừa cảm động vừa e sợ vì không tin điều tôi nói là thật, tuy nhiên,
sau vài giây ngập ngừng, cậu nhất định đọc:
- “Những con cừu ở yên lành trong vườn. Những con chó nằm ngủ cả. Em
bé chăn cừu ngồi dưới bóng cây du đang thổi sáo chơi với mấy trẻ mục
đồng khác”.
Xong cậu vỗ tay reo:
- Tôi thuộc nhẵn, không sai chữ nào!
- Vậy cứ theo cách đó, cậu học các đoạn sau.
- Ừ! Với anh, tôi tin rằng tôi có thể học thuộc hết được. A! Mẹ tôi sẽ sung
sướng biết bao!
Rồi cậu theo phép học đoạn đầu, cậu tiếp tục đọc đoạn dưới.
Không tới 15 phút, cậu thuộc hết và đọc rất trôi chảy. Khi cậu đọc vừa xong
thì mẹ cậu ở trong ra, đứng sau chúng tôi.
Thoạt tiên, bà có ý không bằng lòng tưởng chúng tôi họp nhau để chơi,
nhưng An-Tuyên không để bà hỏi, nói luôn:
- Mẹ ơi! Con thuộc rồi! Chính Minh đã dạy con học đấy!
Bà Mỹ-Lưu ngạc nhiên nhìn tôi. Bà định hỏi tôi thì An-Tuyên không chờ
mẹ bảo, đọc luôn bài ngụ ngôn một mạch, không ngập ngừng và không sai

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.