VÔ GIA ĐÌNH - Trang 109

- Thế anh thuộc thực à?
- Không được thuộc lắm. Nhưng bây giờ tôi có thể đọc lại không sai.
- Anh làm thế nào mà thuộc được?
- Tôi nghe bà đọc, nghe một cách rất chăm chú, không để ý hoặc nhìn
những vật chung quanh tôi.
Cậu đỏ mặt, nhìn ra chỗ khác. Xong, hết thẹn, cậu bảo tôi:
- Tôi đã hiểu cách nghe của anh thế nào rồi. Tôi sẽ cũng nghe như anh.
Nhưng anh làm thế nào mà nhớ được tất cả những tiếng ngổn ngang trong
óc?
Tôi đã làm thế nào? Tôi cũng không biết vì không bao giờ tôi để ý đến điều
đó. Tuy nhiên tôi cũng theo kinh nghiệm của tôi, cắt nghĩa cho cậu nghe,
tôi nói:
- Bài ngụ ngôn nói về cái gì? Về con cừu. Tôi bắt đầu nghĩ đến những con
cừu. Rồi tôi nghĩ đến chúng nó làm gì: “Những con cừu đang ở yên lành
trong vườn”. Tôi trông thấy những con cừu nằm và ngủ trong vườn vì
chúng được yên ổn. Và đã nhìn thấy chúng tôi không quên được.
Cậu nói:
- Phải đấy, tôi cũng trông thấy chúng: “Những con cừu ở yên lành trong
vườn”. Tôi trông thấy có con trắng, có con đen, tôi trông thấy cả những con
cừu cái, cừu con. Tôi trông thấy cả vườn rào giậu thưa.
- Như vậy cậu không quên được nữa chứ?
- Ô! Không quên được.
- Thường thì ai giữ việc chăn cừu?
- Những con chó.
Khi chúng không cần coi cừu vì những con này đã được yên lành thì chúng
làm gì?
- Chúng chả làm gì cả.
- Lúc đó chúng có thể ngủ được. Vậy ta nói: “Những con chó nằm ngủ cả”.
- Chính thế! Dễ quá!
- Có phải dễ lắm không? Bây giờ, ta nghĩ đến cái khác. Ai thường coi cừu
với chó?
- Trẻ chăn cừu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.