VÔ GIA ĐÌNH - Trang 349

Tôi muốn gặp gia đình tất nhiên phải nhờ đến Bảo-Liên. Ý nghĩ đó làm tôi
kém vui. Nếu Bảo-Liên không dính dáng vào việc này có phải sung sướng
cho tôi biết bao không. Tôi quên sao được những lời Bảo-Liên đã nói với
ông Vỹ-Tiên năm xưa trong lúc bán tôi: “Nếu tôi không nghĩ đến cái lợi đó
thì hơi đâu tôi rước nó về”. Ngay từ hồi đó, tôi đã có cảm tưởng rất xấu đối
với Bảo-Liên.
Không phải vì thương tôi mà Bảo-Liên “nhặt” tôi ở ngoài phố, cũng không
phải vì thương tôi mà Bảo-Liên rước tôi về nuôi, chính vì tôi được bọc
trong những tấm khăn đẹp, chính vì một ngày kia cha mẹ tôi đến tìm thì có
lợi. Cái ngày hy vọng đó đến chậm quá, nên Bảo-Liên mới đem bán tôi cho
ông Vỹ-Tiên, bây giờ lại sắp sửa bán cho cha tôi. Tính nết ông chồng và bà
vợ cách nhau một vực một trời. Bà Bảo-Liên thương tôi không phải vì tiền.
A! Giá mà tôi có thể tìm được phương kế gì khiến có lợi cho bà và truất
phế được Bảo-Liên thì hay quá!
Tôi trằn trọc trên giường hàng giờ mà nghĩ mãi không ra. Chịu, không có
kế gì cả. Buồn quá! Bảo-Liên sẽ đưa tôi về cho cha mẹ tôi, Bảo-Liên sẽ
được ơn, sẽ được thưởng công.
Sau cùng, tôi nghĩ nữa vì không thể làm thể nào khác được. Đành ghi gói
trong lòng và đợi khi nào khá giả tôi sẽ cảm ơn và trả ơn bà Bảo-Liên.
Hiện giờ, tôi phải theo rõi Bảo-Liên nghĩa là tôi phải đi tìm ông ta, vì ông
ta không phải như những người chồng khác đi đâu xa phải cho vợ biết chỗ
để thăm hoặc tìm, nếu cần đến. Bà Bảo-Liên cho biết ông chồng đi Ba-Lê,
có thế thôi. Từ ngày ông ta đi không hề có viết thư về và cũng không nhắn
ai cả, mặc dầu vẫn có người làng làm ở Ba-Lê về quê luôn. Chú ý đến gia
đình không phải là nết của ông ta.
Ông ta ở đâu bây giờ? Trọ nhà ai? Bà không biết đích xác để gởi thư. Bà
chỉ biết tên hai, ba chủ nhà trọ ở phố Mục-Tảo mà chồng bà thường lui tới.
Vì vậy tôi phải thân hành đi Ba-Lê để tìm người đang tìm tôi. Có một gia
đình, thực là một tin vui mừng lớn mà tôi không ngờ đến, nhưng cái vui
vẫn còn trắc trở do hoàn cảnh gây nên.
Tôi vẫn tưởng khi về Văn-Ông, tôi sẽ ở lại vài hôm, sung sướng bên cạnh
bà Bảo-Liên và cùng anh Mã-Tư chơi đùa như ngày tôi còn nhỏ, nào ngờ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.