VÔ GIA ĐÌNH - Trang 348

Hector Malot

Vô Gia Đình

Dịch giả: Hà Mai Anh

Chương XXXI

GIA ĐÌNH CŨ VÀ GIA ĐÌNH MỚI

Đêm đó tôi ngủ ít quá. Trên cái giường cũ yêu quý của tôi, ngày còn nhỏ,
đã bao lần tôi thấy sung sướng được nằm êm ấm dưới cái chăn đắp đến cằm
không buồn dậy! Đã bao lần khi tôi ngủ ngoài trời, nằm dưới ánh sao! Than
ôi: Những sao đó không phải bao giờ cũng sáng, và cũng đã bao lần gió
đêm rét đến tận xương, sương sớm buốt cắt thịt! Vì thế tôi vẫn nhớ đến cái
chăn êm ấm kia!
Đêm đó đặt mình xuống là tôi ngủ ngay vì cái nhọc phải đi ban ngày và
nhất là cái đêm phải nằm ở nhà lao. Nhưng chẳng bao lâu tôi chợt thức giấc
rồi không sao nhắm mắt được nữa: lòng tôi bồi hồi, xao xuyến quá. Tôi có
một gia đình.
Khi tôi nghĩ đến gia đình đó, dần dần tôi thiếp đi. Trong khoảng thời gian
ngắn tôi chợp mắt ấy, tôi chiêm bao thấy một gia đình, nào cha, nào mẹ,
nào anh em, nào chị em. Trong mấy phút, tôi sống với những người mà tôi
không quen biết bao giờ, với những người mà tôi trông thấy lúc đó là lần
thứ nhất. Mà kỳ diệu thay! Mã-Tư, Lệ-Hoa, bà Bảo-Liên, bà Mỹ-Lưu, cậu
An-Tuyên đều có mặt trong gia đình và ông Vỹ-Tiên là cha tôi. Thầy tôi đã
sống lại. Thầy tôi giàu lắm. Con Hiệp-Nhi, con Thùy-Nhi cũng ở đó, không
phải chúng nó bị chó sói ăn thịt. Tôi tưởng ít có một giấc mơ trong một thời
gian ngắn, người ta đã sống lại bao nhiêu năm qua và người ta đã đi bao
nhiêu đường đất. Ai cũng nhận thấy lúc tỉnh dậy, cái ảo giác vẫn còn sức
mạnh và in sâu vào óc người ta. Vì thế, khi tôi thức dậy. Tôi còn rõ mặt tất
cả những người mà tôi vừa mê thấy, hình như tôi mới cùng ngồi với họ
buổi chiều hôm trước. Lẽ tất nhiên, tôi không sao ngủ được. Nhưng dần
dần những ảo giác trong giấc mơ nhạt dần, sự thật lại hiện ra trong óc tôi
làm cho tôi tỉnh táo hơn trước.
Gia đình tôi đang tìm tôi!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.