VỢ ƠI! ANH BIẾT LỖI RỒI! - Trang 112

Nguyễn Bích Hồng

Vợ ơi! Anh biết lỗi rồi!

Phần X

Chương 42
Dê xồm!

Sáng chủ nhật, đang ngủ ngon, bỗng tôi tỉnh giấc khi thấy Thanh Mai đang
trong bộ dạng ngái ngủ, tay vác theo cái gối bước vào phòng.
- Anh ơi, mẹ đi chợ sớm rồi! Híc, ngủ phòng mẹ chả thích tẹo nào! – Nói
rồi cô ấy trèo lên giường đẩy người tôi quay lưng lại cô ấy. Rất tự nhiên, cô
ấy ôm tôi, cái mặt dựa vào lưng tôi ngủ.
Ừ lâu lắm rồi, cô ấy chưa ôm tôi. Cô ấy nói là thích cái tấm lưng to lớn của
tôi. Nó có một cái gì đó cuốn hút cô ấy lắm. Cái đầu mũi cô ấy chạm vào
lưng tôi nhồn nhột, thinh thích, hơi thở ấm nóng của cô ấy phả vào lưng tôi.
Tất cả đều gần gũi, thân quen. Tôi đưa tay nắm chặt lấy đôi tay mềm mại
của cô ấy trên bụng mình. Một cảm giác gì đó hạnh phúc đến nhẹ nhàng.
không chịu được nữa, tôi xoay lưng ôm lấy cái bụng thon thon của vợ. Khẽ
đặt đôi môi mình lên trán vợ, lên mắt vợ, xuống mũi vợ và lên bờ môi mềm
khép đóng. Tôi ôm siết vợ hơn, ôi cái cảm giác hạnh phúc nó đang dâng lên
mỗi lúc một nhiều. Tôi đưa tay khẽ di chuyển từ tấm lưng xuống đắt tận
thắt lưng, nhẹ nhàng, thật nhẹ nhàng, nhẹ nhàng nhất đến mức có thể, tôi
luồn tay qua lớp áo ngủ của cô ấy, từ từ đưa tay chạm vào da thịt trên tấm
lưng vợ, lan dần đến phía trước ngực. Tay tôi đang từ từ tìm đường đến
phía trước thì ngay lập tức tôi bị xô đẩy mạnh vào góc tường.
- Ê! Anh làm cái gì đó hả? – Cô ấy gắt lên giận dữ.
- Thì… thì anh ôm em mà!
- Ôm mà thế à ? Lợi dụng lúc người ta ngủ định sờ mó hả?
- Này, anh là chồng em mà! Chẳng lẽ chồng không được sờ vợ à? – Tôi
cũng gắt lên.
- Không!
- Gì vậy?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.