VỢ ƠI! ANH BIẾT LỖI RỒI! - Trang 136

- Cậu lại say rượu rồi à? Tôi đang bận, không có thời giờ đâu!
- Anh… bận gì?... không mau đến… khách sạn… mà bắt… vợ về… Em
nhìn… thấy… chị ấy đang… cùng… thằng nhãi nào… vào…
- Alô… alô… Vợ anh đang ở đâu? Alo… alo…. – Cậu Đức say mềm và
chẳng kịp nói cho tôi biết giờ cô vợ tôi đang ở trong cái khách sạn đáng
chết nào. Tôi điên cuồng lái xe, lao vào khắp các khách sạn trong thành phố
nhưng đều bất lực. Tôi trở về nhà khi đã 12 giờ đêm.
Vừa mở khoá cửa, tôi thấy bóng vợ đứng ngay sau mình, ngã khuỵ xuống
đất. Tôi vội vã bế vợ vào nhà, người cô ấy mềm nhũn, nồng nặc mùi rượu.
Nhưng cái tôi quan tâm hơn cả là cái áo cô ấy mặc xốc xếch, đứt cúc, áo
trong cũng bị tuột quai, trễ sâu để lộ bờ ngực trắng, phổng phao. Mím chặt
môi, cố kìm cơn giận dữ, tôi bế cô ấy vào phòng, lấy khăn ướt chườm trán
và đắp chăn cho vợ ngủ.
Giờ đây chỉ còn mình tôi với nỗi đau đớn tột cùng. Tôi lôi chai rượu Pháp
ra và bắt đầu gặm nhấm nỗi đau. Với ý nghĩ bị phản bội cứ xâm chiếm lấy
đầu tôi, tôi uống cạn cả chai rượu Pháp hoà trong vị mặn và trở về phòng
ngủ.
Có những việc xảy ra mà ta chẳng hề hay biết. Có những điều đôi khi ta
phải suy xét kỹ nếu không sẽ phải ân hận cả đời!

Chương 52
Cái thai lầm lỡ!

Dù cái đầu đau nhức và chẳng nhớ nổi đêm qua sau khi uống rượu thế nào,
tôi vơ vội đống quần áo trên sàn, gọi điện và hẹn gặp cậu Đức.
- Cậu Đức, hôm qua cậu thấy vợ anh ở đâu?
- Hôm qua? Giờ thì làm sao em nhớ nổi! Mà vợ anh đi đâu à?
- Cái thằng chết tiệt này! Vậy hôm qua cậu ngủ ở khách sạn nào?
- Hoa Hồng! Mà sao anh? - Chẳng thèm bận tâm đếm xỉa đến câu hỏi ngớ
ngẩn của cậu Đức tôi lái xe đến thẳng khách sạn Hoa Hồng.
- Tôi có thể giúp gì được anh?
- Làm phiền cô cho tôi hỏi, hôm qua cô có thấy cô gái này đến thuê phòng
khách sạn không? – Tôi giở ví lấy tấm ảnh của vợ ra cho cô tiếp tân khách

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.