VỢ ƠI! ANH BIẾT LỖI RỒI! - Trang 90

Ngày thứ 3.
- Thôi chết anh ơi! Em quên máy tính ở nhà rồi!
- Thi toán mà em còn quên máy tính! Thôi đợi anh, anh phi nhanh về nhà!
– Nói rồi tôi lao xe máy phi như bay về nhà lấy máy tính. Còn chưa kịp thở
ra hơi thì:
- Anh ơi!
- Gì?
- Thật ra… em có máy tính. Chắc mẹ hay chị Trúc bỏ vào giùm em rồi! –
Cô ấy rụt rè rút cái máy tính từ trong túi sách ra.
- Hì… không sao! Coi như là anh tập thể dục vậy. Thôi mau vào đi, nhớ thi
tốt đấy – Tôi tức đến nghẹn cổ! Cái mặt tôi cười mà cứ như khóc!
****
- Thế nào rồi em? Điểm thi đỗ chứ?
- … - Mặt Thanh Mai buồn thui, cô ấy chẳng nói câu gì cả.
- Sao vậy? Có điểm thi rồi mà, em được bao điểm?
- Em… - Cô ấy choàng tay ôm chặt lấy cổ tôi rồi khóc nấc lên. Tôi thấy tim
mình thắt lại, cổ họng nghẹn đắng. Tiếng cô ấy khóc mỗi lúc một to hơn.
Tôi cố gắng lấy lại bình tĩnh, an ủi cô ấy.
- Thôi, không sao! Vẫn còn đợt 2 thi lại mà. Từ giờ đến lúc đấy, mình chăm
chỉ học hơn nữa là được thôi. Đừng khóc nữa. – Tôi nhẹ nhàng kéo tay cô
ấy ra. không một giọt nước mắt. Đôi mắt khô ro. Cái miệng còn toe toét
cười. – Này, anh tưởng em khóc. Trượt mà cười tươi thế à?
- Em có nói trượt bao giờ đâu! Tự anh suy đoán đấy chứ! – Cô ấy cười tinh
quái.
- Thế có nghĩa là em đỗ rồi phải không? - Mắt tôi sáng trưng.
- Hì… - Cô ấy vênh cái mặt trắng hồng lên, tự đắc. - Tất nhiên. Thanh Mai
mà lại!
“Cốp”.
- Á! Sao anh lại cốc đầu em?
- Cho chừa cái tội dám chọc anh. Biết anh lo thế nào không?
- Hì! – Cô ấy lại cười toe. - Biết mới chọc mà!
Bất chợt tôi ôm chặt cô ấy vào lòng. Cái siết thật mạnh. Cô ấy ngạc nhiên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.