VÕ TRƯỜNG TOẢN - Trang 7

Cụ Võ phẩm người xuất chúng, cho nên cụ Phan-thanh Giản khi ngồi

trấn đất miền nam, tưởng đến cái cao đức của người xưa, dầu không là học
trò cụ Võ cũng kính cụ Võ như bậc sư-bá mà hết lòng tôn-trọng, sùng-bái.
Và về sau, khi ba tỉnh miền đông (Biên-hòa, Gia-định, Định-tường) thuộc
Pháp, cụ Phan cũng không quên đến nắm xương sót của cụ Võ. Ba tỉnh miền
đông mất rồi, cụ Phan không muốn cho xương tàn của bậc sư-nho nằm trong
phần đất bị xâm-lăng, cụ mới cùng với đốc-học tỉnh Vĩnh-long là Nguyễn
Thông tỏ với hiệp-trấn An-giang là Phạm hữu Chánh, giao cho tú-tài Võ gia
Hội lo việc cải táng hài-cốt cụ Võ.

Đến ngày 28 tháng 10 năm Tự-đức thứ 18 (ất-sửu 1865), nắm xương

tàn của cụ Võ được dời về chôn-cất lại ở làng Bảo-thạnh là quê-hương cụ
Phan. Rồi hai năm sau, ngày 28 tháng 3 năm đinh-mảo 1867, chính tay cụ
Phan-thanh Giản soạn một bài văn bia, định khắc dựng ở mộ cụ Võ. Nhưng
buổi bấy giờ tình-hình trong nước đã bị liên quân Pháp-Y làm rối quá nhiều,
cho nên thợ khắc chưa rồi thì đến tháng bảy năm này, vì thất luôn ba tỉnh
phía tây mà cụ Phan có nhiệm-vụ giữ-gìn, phải ngậm-ngùi tử tiết

2

. Thế là

công-việc dựng bia cho cụ Võ bị ngưng trong một thời-gian.

Về sau, ông Trương-ngọc Lang đứng ra lo việc mướn thợ khắc bia, đến

rằm tháng tám năm nhâm-thân (1872) mới rồi. Và sợ người sau lầm-lẫn, ông
Trương ngọc lang còn cho khắc thêm mấy chữ « Tiền nhâm-tí chí nhâm-thân
cộng bát-thập-nhất niên »
. Nghĩa : Khi cụ Võ mất là năm nhâm-tí 1792 đến
năm nhâm-thân 1872 mới dựng bia xong, cộng 81 năm (tính theo ta).

Bài văn bia ấy như sau : VĂN BIA CỦA PHAN-THANH GIẢN

DỰNG Ở MỘ VÕ TRƯỜNG TOẢN

*

Bản dịch của Trúc Khê :

3

« Tiên-sinh họ Võ, húy Trường Toản. Tiên thế, hoặc nói là người

Thanh-kệ hạt Quảng-đức, hoặc nói là người làng Bình-dương hạt Gia-định,
uyên-nguyên khó tường.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.