VÔ TỰ THIÊN THƯ - Trang 2768

mà tản mát đi a, xuyên thấu trọng trọng nước sông trở cách, dừng lại trong
mắt Bàn Cổ.

Dù Bàn Cổ thân là ma thần cảnh giới, cư nhiên cũng thấy trong lòng rộn

lên, cảm giác quả nhiên là cổ quái khôn cùng, vừa nghi hoặc vừa kinh hãi,
hắn dùng lực quay đầu đi chỗ khác, không dám nhìn cảnh tượng trước mặt
nữa, sáp thanh hỏi: "Ngươi không phải là Cửu Thiên Huyền Nữ, rốt cuộc
ngươi là ai? sao lại có mị hoặc như Cửu Thiên Huyền Nữ vậy?"

Bạch y nữ tử lại không ngừng cười khanh khách, giọng cười nàng trầm

thấp khàn khàn, tựa như miêu trảo cào qua trái tim Bàn Cổ: "Ta cũng không
biết Cửu Thiên Huyền Nữ mà ngươi nói là ai, bất quá mị hoặc này của ta
thiên sinh đã có, ngươi muốn nghe ta xướng một khúc ca không?"

Bàn Cổ trong lòng có bóng ma, đương nhiên lắc đầu liên tục: "Không

cần."

Bạch y nữ tử cũng không để ý đến hắn, từ từ chậm rãi giơ cánh tay lên,

một đôi tay từ trong áo vươn ra, quả nhiên trắng nõn như ngọc, đầu ngón
tay tựa xuân thông, ngón tay nhẹ nhàng phất qua trong nước, tư thái dịu
dàng vô cùng, giống như hoa lan nở rộ, cất tiếng mị hoặc: "Nếu khách quý
ngại ca hát không đủ, ta đây chỉ có thể miễn cưỡng bêu xấu, vừa hát vừa
múa vậy?"

Bàn Cổ thầm nghĩ không tốt, lôi kéo Vũ Ca như muốn hướng lên trên bỏ

chạy, trong chốc lát liền chạy đi mấy chục thước, bạch y nữ tử cũng không
ngăn trở, tư thế của nàng uyển chuyển vô cùng, vòng eo ở trong nước nhẹ
nhàng lay động, bỗng nhiên "ân" một tiếng, âm điệu mang theo u oán vô
hạn: "Người ta nhảy đến khổ cực, ngươi chỉ cần liếc xem một cái thôi."

Một câu này chẳng những mềm mại uyển chuyển, còn mang theo hàm

xúc làm nũng không thể kháng cự. Bàn Cổ vốn đã vọt đi lên trên bạch y nữ
tử mấy chục thước, nhưng vẫn không thể kháng cự được một câu này, chỉ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.