VÔ TỰ THIÊN THƯ - Trang 2766

cũng không ra lời, nếu còn kéo dài thêm, có lẽ sẽ trực tiếp bị nước sông ép
thành bốn năm mảnh.

Mỹ nhân nguy mệnh là chuyện lớn, Bàn Cổ cũng không phải là ngốc tử,

mắt thấy trận này đã thua chắc, vì chính bảo bối đồ đệ của mình, hắn cũng
chỉ có thể lặng lẽ thở dài, một lần nữa che chở Vũ Ca tiểu thư, nói: “ Vương
bát này rất khó đối phó, chúng ta đi trước thôi.”

Cuối cùng hắn còn cực không cam lòng bổ sung một câu: “ Ta trước giải

thích nga, ta không phải đánh không lại vương bát này, ta thuần túy lo lắng
ngươi bị ngộ thương…Ách…Lần sau ta tự mình đi xuống là được.”

Nói xong lời này, Bàn Cổ có điểm đỏ mặt, hắn tách ra dòng nước, muốn

đi lên, mặt sau, cự ngao cũng không truy, thân thể cao lớn lại chậm rãi chìm
vào khe nức của cửu thiên chi môn.

Nhưng đúng lúc này, bỗng nhiên có một cỗ thanh âm mềm nhẹ truyền

tới.

Bàn Cổ nhất thời “ di” một tiếng: “ Đáy sông có người?”

Vũ Ca tiểu thư nháy mắt, nhìn bốn phía, nhưng cái gì cũng nhìn không

thấy, nàng ngẫm lại thực lực mình thấp kém đến thế này, ở dưới đáy sông
phảng phất như bị câm điếc, nhịn không được tự cười giễu chính mình.

Trong tai Bàn Cổ lại nghe được một thanh âm mềm nhẹ truyền đến,

thanh âm này mạn diệu dễ nghe, rung động dị thường, Bàn Cổ nghe nghe,
nhịn không được càng lúc càng dỏng cao, Vũ Ca ở bên cạnh nhìn thấy kỳ
quái, mở miệng nói: “ Sư phó, là thanh âm gì vậy?”

Bàn Cổ giống như ngây ngốc, không nói bất động, một bộ dáng ngưng

thần lắng nghe, Vũ Ca tiểu thư trong lòng càng kinh ngạc, rõ ràng đẩy hắn
một cái: “ Sư phó, rốt cuộc làm sao vậy?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.