VÔ TỰ THIÊN THƯ - Trang 3017

Tiểu Khai từ trước tới này đều là tính cách cao thượng , nghe xong lời

này , nhất thời thần tình đỏ bừng , chứng kiến lão hùng miêu bao nhiêu tuổi
quỳ trước mặt , xấu hổ vô cùng , vội chạy đến đưa tay ra đỡ nhóm hùng
miêu miệng luôn xin lỗi.

Nhóm hùng miêu như cảm thấy không bị khi dễ , bọn họ cảm thấy uy áp

biến mất , trong lòng nhất thời buông lỏng , một đám ngã ra , nhất thời lăn
lông lốc đứng lên , tất cả đều kinh ngạc hướng Tiểu Khai : “ Vừa rồi xảy ra
chuyện gì ? “

Tiểu Khai há miệng thở dốc , còn chưa có nói , Trí tuệ thần bỗng nhiên

nói : “ Tộc trưởng , ngươi vừa rồi không có cảm giác gì sao ? “

LÃo hùng miêu có chút mê man lắc đầu : “ Cảm giác gì ? Ta không biết

a “

Trí tuệ thần ánh mắt có chút thâm thúy : “ Vậy ngươi sao lại lạy ?”

Lão hùng miêu cười :” Ta thấy bọn họ quỳ , không biết chuyện gì , nghĩ

đến phải lạy sao , liền lập tức bị quỳ xuống ….. “ Hắn lắc đầu , phảng phất
có chút tự giễu : “ Ngươi cũng biết , gia tộc chúng ta , chính là thấp kém ,
nếu không khúm núm , rất khó sinh tồn , cái này …. Đã thành thói quen .”

Lời này nói ra có chút chua xót Tiểu Hùng Miêu liền nhảy lên , bắt lấy

tay lão hùng miêu : “ Ông nội , ngươi yên tâm , ta đây lần này trở về rồi sẽ
không đi , ta hiện tại là cao thủ trong cao đẳng ma tộc , ai cũng không sợ ,
về sau gia tộc chúng ta sẽ không bao giờ bị khi dễ ! “

Tiểu Khai ngạc nhiên : “ Ngươi không theo ta hồi linh sơn sao ? “

Tiểu hùng miêu lắc đầu : “ Khai ca , ta vốn tính toán trở về , hiện tại , ta

muốn lưu lại làm cho gia tộc đứng lên.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.