VÔ TỰ THIÊN THƯ - Trang 310

kiệt sức rơi xuống, vừa lúc Tiểu Khai đưa tay ra ôm vào ngực. Tiểu Khai
thật ra không định anh hùng cứu mỹ nhân, nhưng cơ hội tới, thực ra là bỏ
không được, Hiểu Lâm rơi về phía hắn buộc phải Tiểu Khai đưa tay ra đỡ,
bị người tiểu nha đầu đè xuống.Trước mắt Tiểu Khai là tiểu nha đầu trắng
như tuyết đẹp như thiên nga, ngọc cảnh, tỏa ra mùi u hương nồng nàng, đó
là mùi thơm tự nhiên của thiếu nữ,không phải mùi mỹ phẩm, đáng tiếc hắn
không thể hưởng thụ, bị đè trên mặt đất, cơ thể rơi vào một tảng đá, cơ hồ
đau muốn ngất đi.

“ Mau, cứu sư thúc” , tên gia hỏa kia kêu to một tiếng: “ Ma đầu tại

Thiên Ẩn Phong lại còn dám làm càn” Chợt nghe một tiếng nói mơ hồ, sau
đó “sang lang” một nắm tuyết bay tới cản trường kiếm.

“ Mau dừng tay” Hiểu Lâm tức giận, vội vàng quát:" Vị này thiên tuyển

môn chủ các ngươi muốn làm gì?”.

“ Ách… ” tất cả mọi người sửng sốt: “ Hắn ...hắn thật là Thiên...Thiên

Tuyển môn chủ ?”.

“ Đương nhiên” Hiểu Lâm mặc dù tuổi nhỏ,nhưng ở chỗ này bối phận

cực cao, cao giọng phân phó “ Nhanh đi thỉnh sư phó tới”.

Tiểu Khai vẻ mặt đau khổ, nằm trên mặt đất không chịu đứng lên, tay

hắn che một lỗ lớn trên quần, cái lỗ đó do đá tạo ra, không nghi ngờ nữa
quần đã bị rách.Hắn còn không biết nên làm cái gì bây giờ, không có cách
nào tránh ánh mắt mọi người, chỉ thấy tiểu nha đầu rụt rè đưa bàn tay trắng
ra: “ Đứng lên”.

Hai má của tiểu nha đầu bắt đầu ửng hồng, dù sao đã tới mức này, đầu

tiên đã cho Tiểu Khai ăn đậu hủ bây giờ đã ra khỏi lòng Tiểu Khai, cho nên
lúc này đưa tay ra có chút do dự bởi vì danh môn đệ tử có phong phạm, còn
Tiểu Khai thì cầm tay không do dự.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.