VÔ TỰ THIÊN THƯ - Trang 334

của tu chân giới, nhưng một đường bay xuống, không có mảy may cảm
nhận được một chút linh khí, thật sự cổ quái nói không nên lời.

Đáng sợ nhất chính là, Tuyết Phong rõ ràng cảm giác được, mình đã bay

vào một trận pháp mình không giải thích được. Trước mắt hắn, nơi nơi là
gió tuyết, sét đánh, tia chớp, có đôi khi thậm chí còn có những mỹ nữ trần
truồng xẹt qua trước mắt, đều là những ảo tưởng mê hoặc người tu chân,
hoàn hảo hắn cũng từng kinh nghiệm qua ngàn vạn gian nan khi tu chân, có
thể chính thức làm theo câu nói: “ Thái Sơn có đổ trước mắt mà sắc mặt vẫn
không đổi.” Nghiêm khắc dựa theo chỉ điểm của Tiểu Khai mà phi hành, ở
trong mắt hắn xem ra, mỗi con đường Tiểu Khai chỉ điểm, cơ hồ đều là
tránh thoát địa phương nguy hiểm, nhưng trong hắn hiểu rõ, chỉ có đi theo
chỉ dẫn của Tiểu Khai, mới là đường đi chính xác.

Đương nhiên, để cho hắn không thể giải thích mà lại vô cùng hâm mộ

chính là Tiểu Khai lại không hề bị trận pháp ảnh hưởng, ánh mắt Tiểu Khai
nhìn thấy gì cũng đều là chân thật hoàn toàn.

Chẳng lẽ quyển thiên thư ngàn năm nay bị người cười nhạo đã thật sự

tìm được chân mệnh thiên tử của mình rồi sao?

Rốt cuộc Tiểu Khai dừng lời, thấp giọng nói: “ Tới.”

Phi kiếm của Tuyết Phong dừng lại, trước mắt nhất thời trở nên sáng

sủa!Nơi này vốn là chỗ sâu trong của vách núi đen, vốn là địa phương
quanh năm mây mù bao phủ không thấy ánh mặt trời, nhưng nơi này chẳng
những không tối tăm, ngược lại còn sáng sủa, ánh sáng nhu hòa theo bốn
phương tám hướng trên vách đá chiếu xuống, sáng đến rực lên, Tuyết
Phong cẩn thận dò xét, phát hiện bốn phía vách núi lại có rất nhiều hạt châu
khảm trên vách sáng lóe, thoạt nhìn như quả trứng gà, ánh sáng nhu hòa là
từ những hạt châu tỏa xuống.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.