VÔ TỰ THIÊN THƯ - Trang 38

ngoài cửa sổ sáng rỡ, khuôn mặt trắng như tuyết cơ hồ trong suốt, trên tóc
lóe lên màu vàng hào quang của ánh nắng, nhìn qua tràn ngập vẻ thần
thánh. Mặc cho mọi người ồn ào bàn tán, nhìn nàng như chẳng chút ảnh
hưởng gì của thế tục, trong suốt, hài hòa và trầm tĩnh.

Tiểu Khai ngơ ngác nhìn khuôn mặt của nàng, nhu tình trong lòng lại bắt

đầu tràn ngập.

“ Đại ca ca, ngươi đang nhìn lén mỹ nữ a !” Bỗng nhiên một thanh âm

trong trẻo vang lên trong lòng: “ Hắc hắc, đây là thời gian đi làm đó !”

“ Kháo, ngươi làm sao đi ra được?” Tiểu Khai lại càng hoảng sợ, lập tức

phản ứng bảo Tiểu Quan: “ Đi ngủ đi, đừng có làm phiền ta làm việc.”

“ Ta không ngủ được, ta đã ngủ suốt ngàn năm, ngủ đến muốn chết cho

rồi, còn bắt ta ngủ?” Tiểu Quan nói: “ Đại ca ca, ngươi đừng có làm ra vẻ
đứng đắn với ta, ai chẳng biết ngươi thích tỷ tỷ kia nha !”

Tiểu Khai thở dài, không nói chuyện nữa, hắn thật ra rất thích Tiểu Trúc,

nhưng Tiểu Trúc đâu có thích hắn, đúng là hoa rơi hữu ý nước chảy vô tình,
tình nam nữ trên thế gian luôn là như thế, Tiểu Khai cũng biết mình chỉ là
một tiểu nhân vật, hắn cũng không tin tưởng có năng lực có thể thay đổi vận
mệnh.

“ Đừng nản chí a.” Tiểu Quan không hổ là có tâm linh cảm ứng với hắn,

lập tức cảm nhận được sự mất mát của hắn: “ Kỳ thật, ngươi cùng nàng quả
thật rất có duyên phận đó.”

“ A?” Tiểu Khai nhất thời cảm thấy vui vẻ: “ Vì sao?”

“ Ân, là ta tính ra thôi.” Tiểu Quan nói: “ Ngươi sinh ra cho tới năm hai

mươi mốt tuổi, cho đến trước ngày hôm qua, nàng ta thì nhỏ hơn ngươi ba
năm lẻ ba tháng ba ngày, tuổi tác lại cách nhau với con số ba trùng hợp, dựa
theo ta biết về đường nhân duyên bặc pháp, thì hai người các ngươi vừa lúc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.