VÔ TỰ THIÊN THƯ - Trang 37

Tiểu hài tử ủy khuất giải thích vài câu, xem vẻ không kiên nhẫn của Tiểu

Khai, bèn gật đầu nói nhanh: “ Có thể đi vào được, ta có thể ở trong đó, đại
ca ca, từ nay về sau khi nào ngươi muốn gọi ta đi ra thì trong lòng cứ nghĩ
một chút là được, vô luận là sự tình gì ta cũng có thể giúp ngươi làm được
hết.”

Tiểu Khai không cho là đúng nên không lên tiếng, hoàn toàn không để

lời hắn vào lòng, theo hắn xem ra, vị ma tướng bị phong ấn này chắc chắc
là do tổ sư gia ngày trước bởi vì phán đoán sai lầm mà bắt vào, hắn chỉ là
một tiểu yêu quái trộm gà trộm chó mà thôi.

“ Ta, ta thật sự rất mạnh mà.” Tiểu Quan đáng thương vô lực giải thích:

“ Muốn làm năm…”

Tiểu hài tử mới nói được tới đây, chợt nghe bên ngoài cửa đã truyền đến

tiếng chuông cửa “ đinh đông đinh đông..”

“ Ngất..bên ngoài có người đến.” Tiểu Khai vội vàng bật dậy, chụp lấy

thiên thư, thuận tay khép lại, trong lòng vừa định thu Tiểu Quan đi vào thì
chợt nghe “ hưu” một tiếng, tiểu hài tử hóa thành một đạo quang mang tiến
vào trong sách, hào quang màu vàng nhạt của quyển sách nhất thời ảm đạm
xuống.

“ Oa, đúng là tâm linh có thể khống chế chuyện này, thật quá cao cấp!”

Tiểu Khai vui vẻ nghĩ ngợi, chợt nghe thanh âm của Tiểu Quan vang lên
trong tâm linh: “ Hì hì, đại ca ca, chúng ta có tâm linh cảm ứng nga.”

“ Đáng tiếc, nếu ngươi là mỹ nữ thì tốt hơn.” Tiểu Khai thở dài có chút

tiếc nuối.

Ngày hôm sau Tiểu Khai vừa đến văn phòng, chợt nghe mọi người đang

nghị luận, nguyên lai bởi vì ngày hôm qua Cổ quản lý vì bị thương đã vào
bệnh viện, cho nên bây giờ cả ngành sẽ do ai phụ trách còn chưa có quyết
định. Tiểu Khai trộm nhìn Tiểu Trúc, nàng vẫn im lặng ngồi đó, ánh sáng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.