VÔ TỰ THIÊN THƯ - Trang 386

Cả mạt chược đại trận bỗng nhiên biến mất không còn thấy bóng dáng

tăm hơi, Hiểu Lâm đâm đầu đụng ngay vào bụng của Tùng Phong đạo
trưởng, Tiểu Khai vừa lúc nhào luôn tới, đè luôn Hiểu Lâm ở dưới thân,
một hương thơm con gái tràn vào trong lỗ mũi.

Mà ngón tay Tùng Phong đạo trưởng cũng vừa lúc đút vào trong hai lỗ

mũi của Tiểu Khai, làm hắn ai yêu hét thảm một tiếng, hoàn hảo Tùng
Phong đạo trưởng cũng đã hoàn toàn kiệt lực, mặc dù đầu ngón tay cắm vào
nhưng chân nguyên lực không hề phóng ra được chút nào.

Giờ phút này trời xanh thanh khiết, gió thổi nhè nhẹ, ngàn dặm mặt trời

đang lên cao, bốn phía vách núi đen biển mây mang mang, tất cả mọi người
xụi lơ trên mặt đất, ngươi xem ta ta xem ngươi, rốt cuộc không ai nói được
nửa lời.

Vô luận như thế nào thì tràng nháo kịch này cuối cùng cũng không hề

nháo ra một tấn thảm kịch nào.

Tiểu Khai ôm lấy cái mũi suốt hồi lâu, bỗng nhiên cảm thấy cảm thấy

dưới thân đau nhói, nhịn không được quát to một tiếng, nhảy lên, cả giận
nói: “ Hiểu Lâm, ngươi làm gì?”

“ Ngươi nói ta làm gì?” Hiểu Lâm tức giận trừng mắt nhìn hắn, bộ ngực

nhỏ ưỡn lên, bỗng nhiên đỏ mặt, nói: “ Ngươi...ngươi...ngươi nắm được
thoải không? Hừ!”

Tiểu Khai sửng sốt một chút, lúc này mới có phản ứng, nguyên lai tư thế

vừa rồi quả thật có điểm thật bất nhã. Hắn đang muốn mở miệng, chợt nghe
Tùng Phong đạo trưởng ung dung nói: “ Thiên Tuyển môn chủ, nguyên lai
bộ mạt chược này...đúng thật là một món tiên khí a...”

Tiểu Khai cười hắc hắc, cuối cùng nhớ tới việc chính: “ Bây giờ ngươi

tin rồi a, ta đem tiên khí này tặng cho ngươi, có thể bồi thường được linh
mạch kia rồi nha.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.