VÔ TỰ THIÊN THƯ - Trang 398

như thế này, lần trước ngài nói muốn con đến Địch Trần động để diện bích
sám hối một năm, con nghĩ một năm này thật sự là khó qua a, vì vậy..ân,
con bỗng nhiên nghĩ đến, ngài từng đưa cho con một cái nhẫn trữ vật làm
quà, vì vậy con xuống dưới chân núi mua không ít đồ ăn đồ uống, còn có
máy chơi game và tiểu thuyết, đều bỏ vào trong trữ vật, sau đó...con đã bị
nhốt lại đây.”

Người tuổi trẻ thành thành thật thật đem chiếc nhẫn trữ vật ra: “ Nha,

ngài xem, con mua một ngàn con gà, nơi này còn có chín trăm tám mươi
sáu con, con..con ăn thật sự không nhiều lắm đâu.”

Tùng Phong xanh mặt cầm lấy chiếc nhẫn, xuất ý niệm bắt đầu xem xét,

vừa xem vừa hít thở thật sâu, cả thân thể trở nên run rẩy, cắn răng nói: “ Ân,
cũng được, quả nhiên rất giỏi, chẳng những có thịt gà, còn có đồ biển, và đồ
nướng, có cả bếp gas và cả bình gas, chậc chậc...còn có bài tây, mạt chược,
truyện tranh, đầu DVD...còn có cả tivi, lại còn có cả mười bình điện...”

Vẻ mặt mọi người đều cổ quái, không ngờ thiên hạ còn có một đệ tử tu

chân hư hỏng như vậy, lại thêm một điều là không ngờ Tùng Phong đạo
trưởng đối với vật trong trần thế lại hiểu biết được nhiều như vậy.

Tùng Phong đạo trưởng xem xét chừng năm phút mới xem hết mọi thứ

trong nhẫn trữ vật, mạnh mẽ quay đầu lại, một tay rút ra trường kiếm, cao
giọng nói: “ Hoàng Sơn liệt vị tiền bối trên cao, ta Hoàng Sơn Tùng Phong
thu tên đồ đệ này, thật sự là làm cho thiên hạ chê cười, hôm nay tại Địch
Trần động này tuyên bố, từ ngày hôm nay đem đệ tử Diêu Viễn trục xuất
sư....”

Tùng Phong lão đạo còn chưa nói ra chữ “ Môn” thì Hiểu Lâm đã phóng

tới, một tay che miệng sư phó, thấp giọng nhắc nhở: “ Sư phó, ngài không
nhớ chúng ta đến làm gì sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.