“ Khai ca, ngươi không phải bị cảm mạo đâu. Mà là sau lưng có người
nguyền rủa ngươi, bởi vậy mới sinh ra cảm ứng tâm linh vi diệu như thế.”
Tiểu Quan bây giờ càng lúc càng xuất hiện nhiều hơn, chỉ cần Tiểu Khai
nghĩ tới thì hắn sẽ lập tức đi ra: “ Dựa theo giải thích về số mệnh, cái này
gọi là tâm động phản ứng.”
“ Phi, phi, phi..đúng là nói năng không kiêng kỵ chút nào.” Tiểu Khai
nói: “ Đừng tưởng rằng ngươi biết chút thuật phong thủy thì muốn nói gì thì
nói, Nghiêm Tiểu Khai ta không làm gì có tội, lẽ nào lại bị nguyền rủa
được, chẳng lẽ…là Tư Mã Thính Tuyết kia?”
“ Không phải Tư Mã Thính Tuyết.” Tiểu Quan nói: “ Người này có
duyên với ngươi, nếu ta tính không sai, hắn rất nhanh sẽ tìm đến ngươi,
nặng yếu nhất là, đó là một cô gái.”
“ Hắc hắc, có phải là Tiểu Trúc đang nghĩ đến ta không?”
Bây giờ Tiểu Khai đang ngồi ở trong văn phòng, trước kia còn có thể
trộm nhìn lén Tiểu Trúc, nhưng bây giờ Tiểu Trúc đã ngồi trong phòng quản
lý, Tiểu Khai vô cùng nhàm chán, chỉ có thể nhìn Tần Trăn để giết thời
gian, lại nói mặc dù Tần Trăn không linh tú như Tiểu Trúc, nhưng cái loại
yêu mị phong tao tư thái này, đã làm cho Tiểu Khai có chút ngo ngoe dục
động.
“ Khai ca, ngươi đừng hạn chế năng lực của ta quá.” Tiểu Quan nói: “
Hãy cho ta thêm lực lượng, ta mới có thể tính được rõ ràng một chút, giúp
ngươi những chuyện tốt hơn a.”
“ Ngất, ta hạn chế ngươi khi nào chứ?” Tiểu Khai ủy khuất nói: “ Ngươi
muốn làm gì là làm cái đó, ta chưa bao giờ quản ngươi.”
“ Nhưng là ngươi thả ta ra, năng lực của ta cũng chỉ có ngươi mới có
khả năng phóng thích a.” Tiểu Quan nói: “ Khai ca, quyển sách kia của