VÒNG TAY YÊU TINH - Trang 101

Trên cao kia, ngai vàng trống, vương miện và vương trượng chờ sẵn đó kêu
gọi tôi. Tôi trông thấy bóng tôi trên ngai vàng, với vương miện rực rỡ trên
đầu và vương trượng toả hào quang trong tay. Ma Vương đứng dưới chân
và cả cõi ghế gian này là của riêng tôi.

Bỗng dưng, một luồng điện lạnh truyền qua người tôi. Tôi chợt tỉnh...Ánh
sáng từ ngai vàng trên kia mờ đi và những vết chân vàng trên những bực
đài trông như vết chân của một loài thú nào đó chớ không còn là vết chân
người.

Tai tôi như nghe thấy tiếng người kêu lớn:

- Dừng lại...Thôi...Ðừng bước lên nữa..

Kỳ lạ thay...Tôi nghe rõ tiếng nàng, tiếng của Kiều Xuân .

Tôi nhìn lên Ma Vương , vừa thở vừa nói:

- Hôm nay...đủ rồi..Tôi xin ngừng.

Ma Vương trừng mắt nhìn tôi. Sau bộ mặt lạnh như đá ấy, tôi như thoáng
trông thấy sự giận dữ, sự ngạc nhiên. Ma Vương như giận vì tôi ngừng lại
được, như ngạc nhiên vì tôi thoát được sự thúc dục của cơn đam mê đang
mạnh như vũ bão. Nhưng cảm giác đó chỉ thoáng qua. Y lớn tiếng:

- Ði nữa hay ngừng lại là quyền của Ngươi. Ngươi hãy nhìn lên coi. Bây
giờ, Ngươi đã có quyền nhìn lại đằng sau...

Tôi quay đầu lại nhìn lên trái cầu.

Cả hai bước chân vàng tôi đã đặt chân lên đều là những vết chân của...Ma
Vương .

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.