VÒNG TAY YÊU TINH - Trang 135

Nhưng không sao, cho Ma Vương ra lệnh miễn sao tôi được gần người tôi
yêu. Dù cho Ma Vương có viết thơ dài cho tôi, tôi cũng chỉ đọc có đoạn đề
cập đến việc tôi trở lại gần Kiều Xuân .

Tôi cần trở lại đó gặp Kiều Xuân trước đã. Kế hoạch chống Ma Vương sẽ
được hoạch định sau, chưa vội. Với một tâm trạng vui và lạc quan, tôi đi
lấy y phục và đồ dùng thường ngày bỏ vào một túi hành lý nhỏ. Linh cảm
cho tôi biết là lần này có thể tôi sẽ ở lại lâu đài lâu ngày và tôi nên có đủ
những đồ dùng thương ngày ở bên cạnh.

Suốt từ phút nhận được thư của Ma Vương , tôi không còn làm gì khác
ngoài việc sống để chờ xe đến đón.

Ðúng 4 giờ , một chiếc xe du lịch sơn đen, tới dừng trước Hội Quán, anh tài
xế bận sắc phục nhà tỷ phú hoặc các hãng buôn lớn, bước vào. Như đã
quen biết tôi từ trước, anh cúi chào tôi và xách cái xắc du hành của tôi ra
xe.

Tôi đã có bằng chứng là Ma Vương không còn thử thách hay ngờ vực, đề
phòng tôi nữa. Tôi đã được y chính thức nhận là môn đệ, vì chiếc xe này
không có màn cửa. Tôi sẽ biết là xe đưa tôi đi đâu và sào huyệt của Ma
Vương ở đâu.

Xe đưa tôi ra khỏi thành phố đi vào xa lộ số 12. Chạy chừng mười lăm phút
xe tới Hồ Châu Sơn và theo một tỉnh lộ chạy thẳng về phía Bắc. Xe tới một
khu có nhiều rừng thông và chạy voào một con đường trải đá xuyên qua
rừng. Vào lúc trời hoàng hôn, xe dừng lại trước một căn nhà gỗ bên đường.
Căn nhà có vẻ như nhà của người gác rừng. Một gã đàn ông từ trong nhà
bước ra ở đầu xe, gã tài xế nói với gã một câu gì đó. Tôi thấy gã đàn ông đó
xách theo một cây súng săn lớn nòng. Xe chạy chừng năm cây số nữa lại
đến trước một nhà gỗ khác và một gã đàn ông trong nhà này lại cầm súng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.