VÒNG TAY YÊU TINH - Trang 165

khả dĩ tin tưởng là thành công được thành hình. Ðôi khi, chúng tôi cũng
đưa ra được vài kế hoạch thoạt đâu thấy hấp dẫn, nhưng chỉ cần xét sâu đến
tác dụng đến hậu quả, lại thấy hỏng. Tôi có cảm tưởng như ba chúng tôi là
ba con ruồi bị mắc trong một màng lưới nhện, càng vùng vẫy càng chóng
chết, nhưng nằm yên rồi cũng chết.

Tiếng kêu nặng những kinh hoàng...

Tôi nẩy tới sau lưng Bé Hiêu.

Một tia sáng chiếu thẳng vào mặt Bé Hiêu. Một bàn tay từ bóng tối bay ra
như một con rắn độc, bay tới chụp vào cổ Bé Hiêu. Tôi trông thoáng thấy
nét mặt Bé Hiêu nhăn lại đau đớn, rồi hai bàn tay gã bay lên định gỡ cổ.

Ánh sáng chiếu vào mắt tôi, làm tôi không trông thấy gì hết. Tôi thụp người
xuống và xông vào. Truớc khi tôi kịp nắm được một vật gì, cây đèn bấm rơi
xuống thảm rồi tấm thân Bé Hiêu bị đẩy mạnh ngã lên lưng tôi, tôi loạng
choạng lùi lại. Ðèn trong phòng bật sáng.

Ðứng ngay trước mặt tôi, khẩu súng lục đe doạ trong tay, là Hải Tùng.

Ðôi mắt Hải Tùng lạnh và tàn nhẫn. Có Thần Chết ở trong đôi mắt ấy. Ðôi
mắt ấy nhìn tôi rồi nhìn Kiều Xuân. Rồi nét mặt lão ôn hoà đi, bớt vẻ khẩn
trương như người vừa hết sợ hãi một chuyện gì. Rất nhanh, nét mặt ấy
chuyển sang lạ lùng, không tin, ngạc nhiên. Sau đó, nét mặt ấy lại sắt đanh
và tàn nhẩn trở lại. Họng súng chỉa vào ngực tôi không hề rung động.

Dưới chân tôi, Bé Hiêu lồm cồm bò dậy rồi loạng choạng đứng lên, hai bàn
tay đưa lên xoa cổ. Tôi đưa một bàn tay ra giữ cho gã bớt run rẩy.

- Hai người này làm gì ở đây, Kiều Xuân?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.