VÒNG TAY YÊU TINH - Trang 172

Im lặng một lúc. Chợt Kiều Xuân lên tiếng:

- Hải Tùng, hồi nãy ông vừa sắp nói đến một lối thoát nào khác.

Hải Tùng vội ngắt lời nàng:

- Huy Giang...tôi không muốn biết gì hết về kế hoạch của anh. Tôi chỉ
muốn biết được một điều: anh có tính giết Ma Vương không?

Tôi do dự. Ðây là câu hỏi quan trọng và khó trả lời. Nguy hiểm nữa. Hải
Tùng vừa nói rõ cho tôi biết lão không muốn ai tính chuyện giết Ma
Vương. Nếu bây giờ tôi nói tôi tính giết Ma Vương, phản ứng của lão sẽ ra
sao? Không nên đòi hỏi lão quá nhiều. Còn như nếu tôi nói tôi không định
giết Ma Vương tôi sẽ can lỗi nói dối lão. Khi lão biết sự thực, lão sẽ không
còn nể nang gì nữa. Tuy chưa được gần Hải Tùng lâu, tuy chưa biết nhiều
gì về lão, qua những lời lão vừa trách Kiều Xuân, tôi cũng biết rằng lão là
người không thích bị ai lừa bịp, dối trá.

Thông cảm sự yên lặng của tôi, lão bình thản tiếp:

- Như vậy tức là tôi hiểu...anh mưu tính giết Ma Vương. Trước hết tôi
khuyên anh bỏ mưu toan đó. Vì việc đó không thể thực hiện được. Anh
nghĩ rằng anh có thể giết Ma Vương lúc chỉ có anh và ông ấy ngồi gần
nhau? Nhưng anh chưa biết rằng Ma Vương không bao giờ ở một mình cả.
Lúc nào cũng có những vệ sĩ gần ông ấy. Anh không thấy chúng đâu. Có
những tên vệ sĩ ra mặt và có những tên nấp trong vách, trong những chỗ
nấp bí mật không ai ngoài Ma Vương ra, biết. Trước khi anh kịp ra tay,
chúng đã nắm cổ anh chặt cứng rồi. Ma Vương lại tinh nhanh và khỏe một
cách khủng khiếp. Tôi tin rằng một viên đạn không đủ sức làm chết được
Ma Vương cũng như một viên đạn chưa đủ làm chết một con voi đầu đàn
vậy. Ðiều quan trọng là anh sẽ không bao giờ có cơ hội thực hiện ý định

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.