VÒNG TAY YÊU TINH - Trang 84

qua, nàng phải làm một việc mà thật tâm nàn không muốn cho nên vẻ mặt
nàng trở thành lạnh lùng, xa vắng. Ðêm qua nàng nhìn tôi không phải là
nhìn một người mà là chỉ nhìn một kẻ bị bắt cóc mà nàng biết trước là
không chống cự gì được. Hôm nay nàng mới nhìn kỹ để xét định tôi là
người như thế nào.

Dáng người quý phái của nàng có cái điệu sang cả của một Nữ Hoàng trẻ
tuổi. Vầng ánh nắng lung linh trên mái tóc nàng như một vương miện ngời
sáng. Môi nàng hồng và có vẻ thơm mát hơn làn môi tôi đã hôn đêm qua.
Cái hôn cưỡng bách không được sự đồng tình của nàng. Khi mắt tôi nhìn
tới làn môi ấy, má nàng ửng hồng…

Giọng giới thiệu của Hải Tùng chứa đựng ý mỉa mai :

- Cô Kiều Xuân…Ðây là ông Huy Giang…Hình như hai người đã gặp nhau
rồi thì phải…

Tôi nói rất chậm :

- Ðây là lần đầu tôi được gặp cô Kiều Xuân. Tôi mong rằng cô Kiều Xuân
cũng nghĩ như tôi.

Tôi muốn xin lổi nàng , nhưng tôi không thể nói khác hơn. Nếu nàng chấp
nhận hoà hoãn với tôi, nàng sẽ mỉm cười hoặc nói đùa một câu gì đó cho
không khí nhẹ bớt.

Ðôi mắt Kiều Xuân mở lớn hơn và nàng nói bằng giọng như đùa cợt, như
trách móc :

- Vừa mới hôn tôi đêm qua, sáng nay đã quên tôi rồi. Tự ái của tôi bị tổn
thương lắm ạ. Bác Hải Tùng, như vậy là một sự sỉ nhục chứ đâu có gì đáng
hãnh diện, phải không ạ ?

Hải Tùng lắc đầu :

- Chuyện cô vừa nói đó không thể nào xẩy ra được…

Kiều Xuân thở dài :

- Vậy thì…tôi rất tiếc, ông Huy Giang..Tôi không thể vô tư như ông mà
nhận rằng chúng ta gặp nhau đây là lần đầu. Ông là người đàn ông biết
chứng tỏ sự có mặt của mình một cách bạo tợn và một người đàn bà ít khi
dễ dàng quên ngay được kẻ đã hôn mình…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.