VÒNG XOÁY TỘI ÁC - Trang 176

Sarah tung một quả cam lên và bắt nó. “Con đã mời chú David đây ở lại

ăn tối với chúng ta.”

“Thật à?”

“Tôi e rằng mình không ở lại được,” Loogan nói.
“Chú ấy không muốn làm phiền mẹ con mình,” Sarah nói. “Mẹ phải

thuyết phục chú ấy thôi.”

“Được rồi.”

“Con vào nhà đây,” Sarah nói. Khi đã mở cửa, cô bé quay lại, “Mọi

người nghĩ sao nếu có cam trong món salad?”

Elizabeth ngẫm nghĩ câu trả lời. “Mẹ nghĩ cả ba quả thì nhiều quá.”
“Thế thì một quả thôi vậy.”

Khi cửa đóng, Loogan nói nhỏ: “Tôi hi vọng cô không phiền vì tôi tới

đây.” Anh cố ý tỏ vẻ suồng sả. Râu mọc lởm chởm trên cằm anh, có màu
tối hơn màu tóc đỏ. Anh mặc áo khoác giản dị, sơ mi kẻ ca rô, quần jeans
và đôi giày đi bộ to tướng. Nhưng đôi mắt anh lóe sáng, miệng tạo một nét
mỉa mai.

“Tôi không phiền đâu,” Elizabeth nói.
“Địa chỉ của cô nằm trong danh bạ điện thoại,” anh nói.

“Thế cũng được coi là một lời mời đấy nhỉ.”
“Con gái cô đáng yêu quá.”
“Đúng đấy.”

“Cô không định hỏi tại sao tôi tới đây à?”
Elizabeth tựa lưng vào cột và lắng nghe tiếng mưa rơi trên mái hành

lang. “Đôi khi tôi thấy nếu mình không nói gì, người ta sẽ tự kể cho tôi
những gì mà họ muốn.”

“Tôi đã nghe tin về Adrian Tully,” Loogan nói, “Tôi tự hỏi việc đó đã

xảy ra như thế nào.”

“Thật không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.