tạ 50 cân.
- Tôi thử bảy nhăm cân - tôi ngồi xuống chiếc ghế. Hai người đàn ông đặt
những vòng tạ lên trục rồi đặt trục lên cái giá. Tôi nằm dưới giá đỡ. Bảy
mươi lăm cân là kết quả rất tốt đối với một phụ nữ có thể chất như tôi.
Chưa bao giờ tôi nâng từng ấy - kết quả khá nhất của tôi cho đến nay là 70
cân -, và cuộc thi chạy đã khiến tôi mệt mỏi. Nhưng tôi biết nếu không
thành công, tôi còn có một cơ hội nữa, vậy tại sao lại không thử nhỉ?
Tôi hít liền nhiều hơi nhanh và sâu để có thật nhiều dưỡng khí trong máu.
Cầm trục tạ, tôi lấy hết sức bình sinh để nhấc nó lên.
Hét thật to, tôi nhấc tạ và khối nặng được nâng lên chầm chậm. Trục tạ hơi
bị lạng đi, tôi cố gắng đưa nó về vị trí thăng bằng. Tôi lại tập trung hết sức
lực, thở hắt ra và đẩy trục tạ lên. Nó dừng lại ở giữa đường. Tôi thét lên,
mặt méo đi và càng đẩy mạnh hơn nữa. Thật lạ lùng, nhưng tôi cũng duỗi
thẳng được cánh tay và kết thúc bài tập. Hai người đàn ông đỡ trục tạ từ tay
tôi và đặt lại lên giá đỡ.
Những người ngồi ngoài hò reo cổ vũ tôi. Hơi ngơ ngẩn, tôi đứng dậy khỏi
chiếc ghế băng và về chỗ ngồi.
- Tuyệt vời! - Ri Hong nói, giọng sang sảng. - Nữ đồng chí Okhva được
chín mươi sáu điểm! Cô có muốn thử thêm một lần nữa không?
- Không, hoàn toàn không! - tôi đáp.
- Thôi được. Người tiếp tục!
Khi đến lượt, Sukhi nâng được 65 cân. Cô được 92 điểm vì kết quả tốt đó.
Một người đàn ông cơ bắp cuồn cuộn tên là Kim Bong đạt được kết quả
xuất sắc nhất: trong cơn hồn xiêu phách lạc, anh ta nghiến răng nghiến lợi
nâng 200 cân và được thưởng 10 điểm, nghĩa là anh được cả thảy 110 điểm.
Bây giờ đến môn lên xà. Trong ba năm trở lại đây, ngày nào tôi cũng luyện
môn này, thường tôi làm được mười lăm lần. Ngày hôm đó tôi được mười
bảy lần và được 94 điểm. Sukhi làm được mười sáu lần, Kim Bong lại trở
thành người chiến thắng với bốn mươi sáu lần lên xà.
- Chúng ta sang phòng khác! - My Ong điều khiển sau khi chúng tôi đã kết
thúc ở phòng tập tạ.
Bây giờ người ta muốn biết vận tốc của chúng tôi. Trong căn phòng dài