VỤ ÁN KOREAN AIRLINES - Trang 58

thú, xe hơi limousine Daimler, vòng tai kim cương… Hai mươi hai năm
ròng, tôi được giáo dục để tin tưởng một cách vững chắc rằng mọi thứ ở
phương Tây đều là ác quỷ, vì thế, tôi nhìn thế giới mới này theo con mắt đã
được "lập trình".
Ngoài ra, tôi cũng không thể nhận xét được các thành phố vì cứ phải luôn
luôn để tâm đến cái vỏ bọc của mình. Đi lại ở nước ngoài đã là việc lạ lẫm
và khó chịu, nhưng trong cả khoảng thời gian ấy, tệ nhất là tôi cứ phải nhập
vai một ai đó, không phải là tôi. Cùng Song Ir, chúng tôi đã thăm viếng tất
cả những thắng cảnh du lịch quan trọng nhất, đây là việc cần thiết để tạo ra
vỏ bọc du khách, nhưng hễ cứ thoáng thấy cảnh sát là tôi lại hoảng hốt. Tôi
đặc biệt mất bình tĩnh khi gặp du khách Nhật, nhất là nếu họ tim cách bắt
chuyện với chúng tôi. Bởi vậy, trong cả chuyến đi, tôi luôn bị căng thẳng.
Chúng tôi được nhận 10 ngàn USD để chi trả mọi chi phí trong chuyến đi
và người ta chờ đợi chúng tôi mua quà cáp cho thượng cấp và đồng chí chủ
tịch. Như tôi được biết, các điệp viên hoạt động ở nước ngoài phải bày tỏ
lòng biết ơn như thế cho người cử họ đi ngoại quốc. Theo thước đo của
phương Tây thì đó đều là những món quà nhỏ nhặt: những mặt hàng thực
tiễn như bút bi, hay bật lửa, ở Bắc Hàn đều là thứ quý hiếm. Trong thực tế,
chúng tôi hầu như không tiêu gì cho riêng mình, chúng tôi chỉ chi nhũng
khoản thật cần thiết để thực hiện nhiệm vụ, nhưng đồng chí Kim cũng "tự
thưởng” cho bản thân một chiếc đồng hồ đeo tay mạ vàng đắt đỏ. Ở Bắc
Hàn, đồng hồ đeo tay có giá trị vô cùng lớn, và ai có đồng hồ, người ấy
được kính trọng lắm. Về sau, Kim nói với tôi rằng gia đình ông coi chiếc
đồng hồ vàng là "phi vụ" thành công nhất của ông, kể từ khi được tuyển
chọn làm điệp viên.
Bản thân tôi muốn mua một pho tượng nàng tiên cá nho nhỏ ở Geneva, có
điều nàng tiên ấy… khỏa thân nên tôi biết không làm sao mang về Bình
Nhưỡng được. Thế là tôi mua một vòng đeo cổ kèm chiếc thánh giá bằng
vàng. Biểu tượng ấy đối với tôi không có ý nghĩa gì cả, nhưng Song Ir mắt
sáng lên khi thấy tôi đeo trên cổ. Thú vị là khi tôi về nước, Kwang lập tức
khen ngợi tôi; theo ông ta, chiếc thánh giá đã khiến phi vụ giấu mặt của
chúng tôi hoàn thiện hơn. Cố nhiên, tôi cũng không nói rằng tôi mua nó chỉ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.