VỤ BÍ ẨN BẮT CÓC CÁ VOI - Trang 87

Oscar Slater lại nhìn Constance Carmel.
- Hộp trông ra sao?
- Xanh lục sậm. Bằng thép. Dài sáu mươi phân. Khoảng chừng vậy.
- Có tay cầm không?
- Có tay cầm bằng kim loại trên nắp.
- Tôi sẽ cần dây.
Constance đang nghĩ cách tốt nhất để lấy hộp ra khỏi xác tàu.
- Một sợi dây dài, chắc. . . và cái móc áo bằng sắt.
- Không có vấn đề gì.
Hannibal cầm bánh lái, trong khi Slater đi tìm những thứ Constance yêu
cầu. Constance dùng sức tay bẻ móc áo thành hình thoi. Rồi cô bẻ cái móc
sao cho song song với khung.
Sau đó cô quấn sợi dây nylon, cột một đầu vào móc áo.
- Thôi, cô nói. Tôi đi đây...
Peter bước lên.
- Nếu chị muốn... Peter bắt đầu nói.
Peter không hề muốn đi theo Constance. Sau những gì xảy ra, Peter cảm
giác như đã lặn quá đủ rồi. Nhưng Peter cảm thấy cần phải ngỏ lời. Peter
không biết tại sao, nhưng nếu không ngỏ lời, Peter sẽ cảm thấy mình bị mất
mặt.
- Nếu chị muốn, Peter nói, em sẽ đi cùng chị.
Constance mỉm cười.
- Không, Peter à. Cậu nên ở lại đây, lỡ có gì không ổn.
Peter mỉm cười tỏ vẻ biết ơn. Có lẽ Constance muốn tha cho Peter. Nhưng
cô đã làm mà không hề hạ thấp Peter.
Peter nhìn thấy Constance treo sợi dây lên vai, đeo mặt nạ, rồi ngã xuống
biển.
Fluke đang ngủ gật cách tàu vài mét. Nó mở mắt ra ngay khi Constance bơi
về phía nó, và cũng bơi nhanh đến cô gái. Suốt một phút, Constance vuốt
đầu con cá voi. Peter thấy Constance đang nói chuyện với Fluke, nhưng
không nghe được cô nói gì.
Sau này, khi nghĩ lại, Peter không tài nào tưởng tượng được bằng cách nào

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.