VỤ BÍ ẨN CẦU VỒNG BIẾN MẤT - Trang 46

đóng.
- Cám ơn Hannibal-san, Taro nói mắt sáng rỡ. Tôi nghĩ ý kiến của bạn xuất
sắc. Bây giờ, xin lỗi, mình phải đi. Mình phải đi nói với cha về suy nghĩ
của bạn.
Sau khi chào từ giã, Taro nhanh chóng rời khỏi Thiên Đường Đồ Cổ, leo
lên chiếc xe đang chờ.
Bob khâm phục quay sang Hanmbal.
- Cậu thật là nhiều sáng kiến. Mình nghĩ là cậu đã giải được vụ Cầu Vồng
bất chấp lời cấm của ông Togati không cho bọn mình lo vụ đó.
Hannibal có vẻ phân vân.
- Có thể có một cách giải thích khác nữa, Hannibal nói. Nhưng mình thấy
cách này lôgic hơn. Do dây nịt chưa ra khỏi viện bảo tàng, thì có nghĩa là
vẫn còn đó. Do chỗ duy nhất chưa được lục soát là phía sau các bức tranh,
thì có nghĩa là dây nịt nằm ở đó.
- Không công kích nổi! Bob tuyên bố.
- Chúng ta sẽ sớm biết kết quả thôi. Bây giờ, ta hãy lo thu gom những thứ
cần thiết để bắt thần lùn. Sáng mai, mình sẽ điện thoại cho cậu để kể
chuyện xảy ra.
- Cậu nghĩ thật là sẽ bắt được thần lùn à? Bob hỏi. Hay cháu của bà
Allward nói đúng và bà bịa ra mọi chuyện?
- Mình không biết - Hannibal trả lời - Có thể bà Allward bị chứng mộng du.
Người mộng du làm những việc rất lạ lùng. Có người quá sợ bị lấy cắp nữ
trang, đến nỗi chính người đó đã thức dậy vào ban đêm, ra két sắt lấy nữ
trang, mang đi giấu chỗ khác và sáng hôm sau không còn nhớ chỗ nào để
tìm. Nếu bà Allward thuộc loại người như vậy, Peter và mình sẽ nhận ra và
có thể là sẽ phải thuyết phục bà về sự thật. Còn nếu không - mắt Hannibal
sáng lên đột ngột - nếu bà đã thật sự thấy thần lùn hay những sinh thể mà
bà nghĩ là thần lùn, thì bọn mình sẽ cố gắng bắt cho bằng được một tên!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.