- Khóa cửa lại ! Khi đó Mara ra lệnh với Doris . Đốt một cây đèn cầy lên !
Trong phòng không thiếu gì đèn cầy. Gần như chỗ nào cũng có, trên tủ, trên
bàn: xanh lá cây, tím nhạt, đỏ và trắng.
- Đèn cầy mày đỏ - Mara nói rõ - Đó là màu của sức mạnh !
Doris đốt một cây đèn cầy đỏ lên .
- Bây giờ , không ai được nói chuyện - Mara nói thêm.
Im lặng hoàn toàn. Khi đó, Mara bắt đầu đọc thần chú , bằng một ngôn ngữ
lạ, vừa đọc vừa đu đưa cái bao chứa con rắn. Giọng nói bà khi dịu dàng, khi
dữ dằn. Đột nhiên, bà ôm cái bao vào áo, hất đầu ra phía sau, trợn mắt.
Patricia không rời mắt khỏi bà Gitan. Môi Mara hé ra : một loạt những âm
thanh lạ lùng thốt ra. Giọng điệu khi to khi nhỏ.Sau đó, Mara ngã nằm
xuống đất, lăn lộn lung tung, vẫn hát và ôm cái bao sát vào người. Chiếc
khăn phủ đầu bà bị bung ra. Những mớ tóc bạc thoát ra, khiến vẻ bề ngoài
bà kỳ lạ thêm. Tiếng hát cao lên. Patricia Osborne ngồi dậy trên giường.
Thân hình run rẩy của Mara gồng lên, cứng lại, rồi bà im lặng và mềm
người trở lại.
Doris và ba thám tử trẻ im lặng chờ đợi, Bây giờ, bà Gitan như đang ngủ.
- Hannibal !
Giọng nói của thím Mathilda đột ngột vang lên ngoài thềm cửa:
- Hannibal ! Cháu đang làm gì vậy ? Mở cửa ra ngay !
Như đột ngột thức tỉnh, Mara kêu rên, rồi ngồi trên sàn nhà. Bà ta vẫn ôm
sát cái bao màu xanh lá cây.
- Ta đã thấy con người ấy ! - Bà mỉm cười đắc thắng thông báo. Một người
đàn ông mặc đồ đen. Mặt mày tái xanh. Hắn hiện đan vật lộn với con rắn
quấn quanh người !
- Hannibal ! Thím ra lệnh cháu mở cửa ra ! - thím Mathilda la lên một lần
nữa.
Mara đứng dậy. Bà cầm cái túi trong tay và bước đến gần Patricia Osborne .
- Ta đã làm đúng như đã hứa - Bà nói.
Cô Osborne run rẩy tháo sợi dây của cái bao ra. Cô Osborne nhìn vào bên
trong, lúc đầu thì rụt rè, rồi mạnh dạn hơn. Cuối dùng, dì của Doris giũ cái
bao... Bao trống rỗng !