VỤ BÍ ẨN CON RẮN HÁT LẦM RẦM - Trang 12

với cô Osborne mà.
Sau khi bước qua một nhà bếp rộng rãi và tràn đầy ánh nắng, Ba Thám Tử
Trẻ đến một tiền sảnh giữa, có cầu thang lớn.
Doris - đang nằm trên đivan phòng khách, chiếc gối ke dưới chân bị
thương. Bên cạnh, có một phụ nữa khoảng bốn mươi tuổi, mặc váy đầm dài
nhung tím nhạt, cổ áo viền dây bạc. Mái tóc bà cùng màu với chiếc váy,
cũng mày tím nhạt.
- Dì Patricia ! Con sợ chiếc gối này dính máu quá. Mẹ con sẽ giận đấy. Để
con lên phòng...
- Không được. Con phải nằm yên. Con đừng quên là con đang bị sốc!
Cô Osborne không quay đều về hjướng Ba Thám Tử Trẻ . Trong khi bà cẩn
thận cắt ống quần, tay bà rung lên vì xúc động.
- Ôi ! Trời ơi ! - Bà nói khẽ. - Đầu gối con chảy máu nhiều quá !
- Vết thương sâu đấy - Thím Mathilda đang ngồi thoải mái trong chiếc ghế
bành gật đầu - Nhưng không sao đâu, thường ...
- Tôi cần ít màn nhện.
- Màn nhện à ? - Marie đứng bên cạnh cầm thau nước lập lại.
Bob và Peter đột nhiên cảm thấy khó chịu và nhìn Hannibal. Thám tử
trưởng mỉm cười.
- Đúng - Hannibal nói với Marie - màn nhện ấy ... chị biết đó cái loại ren
mà mấy con nhện hay đang trong mấy góc nhà ấy !
Marie ra vẻ như bị xúc phạm.
- Trong nhà này không có một con nhện nào ! Marie phẫn nộ tuyên bố . Tôi
xịt thuốc trừ côn trùng mỗi ngày.
- Uổng quá ! Người đàn bà mặc đồ tím thở dài - Nếu vậy xin chị đi lấy dùm
tôi hộp nhỏ bằng vàng trong tủ thuốc của tôi.
Chị gia nhân bước ra và lần đầu tiên cô Osborne để ý đến sự hiện diện của
Ba Thám Tử Trẻ .
- Xin cám ơn ba cậu đã cướu giúp cháu tôi. - Cô nói - Nhưng đáng lẽ không
có chuyện xấu xảy ra nếu chàu tôi chịu đeo khăn quàng màu tím nhạt. Các
cậu biết không , màu tím nhạt là một màu rất tốt. Màu tím bảo vệ khỏi cái
xấu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.