VỤ BÍ ẨN CON RỒNG HẮT HƠI - Trang 24

chịu.
Có tiếng kêu nữa, và cũng đột ngột như lúc rớt xuống, hai vách hoa lại
được nâng trở lên. Ba Thám Tử ngạc nhiên nhìn nhau.
- Dường như ông Arthur Shelby rất thích hài hước. Hannibal nhẹ nhõm nói
nhỏ. Ta đi thôi!
Cậu đã tiến được một bước lên phía trước, thì Peter nắm lấy cánh tay bạn:
- Đừng đi hướng này, Babal ạ. Mình cảm thấy dân pháo đài này không
muốn bọn mình đến thăm đâu.
Hannibal vẫn dũng cảm bước tới, hai bạn theo sau, không hăng hái lắm.
Hannibal mỉm cười, đưa tay lên bấm chuông.
- Ái! Cậu thét lên rồi vừa nhảy lùi lại vừa vẩy bàn tay. Nút này có điện!
Mình bị giật!
- Được lắm. Phần mình, mình chán cái ông Shelby và những trò đùa ngu
ngốc của ông ấy rồi! Peter tuyên bố. Mình đề nghị ta không phỏng vấn ông
ấy nữa.
- Mình cũng nghĩ thế - Bob nói. Có lẽ ông Shelby đang cố làm cho bọn
mình hiểu rằng ông ấy không muốn mình đến.
- Mình không nghĩ thế - Hannibal đáp. Ông ấy đang thử sức chịu đựng của
chúng ta, thế thôi. Ông ấy đang bắt chúng ta qua một loạt kiểm tra để làm
chúng ta sợ.

Như để chứng tỏ cậu nói đúng, cánh cửa kêu cắc lên một tiếng, rồi im lặng
xoay trên bản lề. Ba vị khách trẻ thấp thỏm bước qua ngưỡng cửa. Bên
trong nhà yên lặng và tối tăm.
Hannibal tằng hắng, rồi lên tiếng:
- Xin chào ông Shelby - cậu nói. Chúng cháu là Ba Thám Tử Trẻ, đến
Seaside theo yêu cầu của hàng xóm gần nhất của bác, là ông Allen. Chúng
cháu có thể vào nhà được không ạ?

Ban đầu không hề có hồi âm. Sau đó, ba cậu nghe như có tiếng vỗ cánh
nhẹ. Tiếng động càng tiến lại gần hơn, rõ hơn... Dường như xuất phát từ
phần tối tăm bên trên của căn nhà. Bỗng nhiên cả ba nín thở. Một hình

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.