VỤ BÍ ẨN CON RỒNG HẮT HƠI - Trang 40

- Vậy cậu hãy đưa cái chèo của cậu lên cho mình. Peter khuyên. Bọn mình
sẽ lôi cậu lên.
- Cái chèo! Nó bị gãy làm đôi khi mình té xuống hố.
- Ôi! Peter lầm bầm. Khúc cây của mình không đủ chắc để cậu bám vào.
Trong khi đó, Hannibal cẩn thận đi vòng quanh cái hố.
- Bob ơi, cố gắng nhé! Mình đang đo kích thước cái hố đây.
- Nhanh lên! Bob kêu. Đây không phải là lúc đo chu vi.
- Cậu lầm đấy. Cứ để mình làm! Mình có cách! Hannibal trả lời.
Hannibal sớm trở về điểm xuất phát.
- Mình nghĩ sẽ thành công - cậu nói với Peter.
- Mình không biết cậu đang nói về cái gì - Peter nói, nhưng tốt hơn là cậu
giữ giùm hai cái chân mình. Trong khi mình cố gắng nắm tay kéo Bob lên.
Thời gian gấp lắm, cậu biết không.
Thám tử trưởng gật đầu.
- Mình thích làm theo kế hoạch của mình hơn - cậu tuyên bố. Không nên hy
vọng kéo cậu ấy ra khỏi cái hố này. Ta thiếu một điểm tựa vững vàng. Mà
tấm ván của mình đủ dài để đưa xiên vào giếng, đầu cuối cắm sâu vào
thành đối diện, ở phần dưới. Như vậy ta sẽ có một mặt phẳng nghiêng.
- Nhưng sẽ dùng để làm gì? Peter hỏi. Bob sẽ không bao giờ với tới được.
- Mình nghĩ là được, nếu đặt tấm ván theo một góc thích hợp, hoặc làm cho
nó kẹt cứng ở phía bên kia.
Peter không hứng thú nhìn tấm ván của Hannibal. Trông tấm ván quá mỏng
để có thể chịu được trọng lượng của Bob.
- Dù gì, ta cũng không còn cách nào khác, cậu thở dài. Nên làm thử!
Hannibal cúi xuống hố.
- Bob ơi, cậu nghe không? Khi nào cậu nhìn thấy khúc đuôi của tấm ván
hãy cố gắng cầm lấy nó và theo dõi nó có cắm sâu vào thành không? Sau
đó, cậu leo lên tấm ván thật cẩn thận rồi bò lên dốc.
- Được - Bob nói. Nhưng làm nhanh đi. Mình càng lúc càng lún sâu hơn.
Hannibal chụp lấy tấm ván và đưa nó từ từ xuống khoảng không. Bỗng
nhiên, Bob la lên:
- Mình thấy rồi. Nó nằm ngay trên đầu mình, nhưng mình chưa thể với tới

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.