VỤ BÍ ẨN HANG ĐỘNG RÊN RỈ - Trang 61

Alfred Hitchcock

Vụ Bí Ẩn Hang Động Rên Rỉ

Dịch giả: Đài Lan

Chương 10

KẾ HOẠCH CỦA HANNIBAL

Peter trượt xuống mà không thể nào níu lại được... Mũi đá nhọn và bụi gai
làm xước da và rách quần áo Peter. Cậu hoài công cố bám vào những cây
con để làm cho mình rơi chậm lại. Cây cỏ không đủ chắc để chịu nổi trọng
lượng Peter. Peter đã lăn đến gần hết dốc sau đó là vực thẳm, thì cậu đụng
vào thân to của một cây cong queo.
- Ôi ! Peter kêu trong khi theo bản năng hai bàn tay bám chặt vào cành cây
gần nhất.
Peter cứ bám như vậy suốt một hồi, không dám nhúc nhích. Rồi Peter nhận
ra mình chỉ có một mình.
- Bob ơi! Peter gọi.
Không thấy ai trả lời. Phía dưới là vực thẳm.
- Bob ơi? Peter hét thật lớn.
Khi đó Peter nghe thấy một chuyển động nhẹ bên trái. Rồi khuôn mặt của
Bob nhô ra khỏi lùm cây.
- Mình đang ở đây này... Bob thông báo bằng một giọng yếu ớt. Mình rơi
trúng vào chỗ đá nhô. Có lẽ mình không bị thương nghiêm trọng... Nhưng
mình không động đậy được cái chân nữa.
- Cố làm thử đi, xem có bị gãy không? Peter khuyên.
Peter lo lắng chờ đợi trong khi lùm cây động đậy nhẹ. Chẳng bao lâu Peter
nghe Bob nói bằng một giọng vững chắc hơn:
- Peter ơi! Mình không bị gãy chân đâu. Mình cử động chân rồi. Nó chỉ bị
cong lại. Mình rút ra được rồi. Cũng đau, nhưng không đau nhiều lắm.
- Cậu nhắm bò trở lên nổi không? Peter hỏi sau một phút.
- Mình cũng không biết nữa! Chỗ này dốc quá!
- Còn nếu bọn mình trượt...
Peter không đủ can đảm nói hết câu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.