VỤ BÍ ẨN NGƯỜI MÙ ĂN XIN CÓ VẾT THẸO - Trang 11

Alfred Hitchcock

Vụ Bí Ẩn Người Mù Ăn Xin Có Vết Thẹo

Dịch giả: Đài Lan

- 2 -

Bóp Tiền Bị Đánh Mất

- Không thể được! Ông ấy không mù thật! Bob nói. Làm thế nào một người
bị mù lại có thể di chuyển được nhanh như thế?
- Người mù có thể di chuyển nhanh nếu quen thuộc với hiện trường,
Hannibal Jones nhận xét. Mà những người không dùng được mắt thường
quen đi lại trong bóng tối hơn người khác.
Hôm sau, Bob, Hannibal và Peter Crentch đang tập hợp trong xưởng của
Thiên Đường Đồ Cổ. Trời đã tạnh mưa. Thời tiết đẹp và mát, ba thám tử
đang xem xét chi tiết các sự kiện ngày hôm qua. Bóp tiền bị đánh mất nằm
trên bàn thợ.
- Nhưng cho dù đó có là người mù giả đi nữa, thì tại sao lại bỏ chạy như
vậy? Bob nói. Tưởng như ông mù sợ mọi người!
Bob suy nghĩ thêm một hồi, rồi nói thêm:
- Dường như mọi người đã xử sự một cách không hợp lý. Người phụ nữ
chờ xe cùng mình đã bỏ đi trong khi mình lao theo ông mù. Mình đoán bà
đã lên xe buýt. Còn anh chàng lái xe thì đi ngay khi nghe mình báo rằng
nạn nhân của ông đã biến mất. Cuối cùng chỉ còn lại một mình mình với cái
bóp tiền này. Đáng lẽ mình đã phải báo cho anh chàng lái xe biết tên ông
mù ăn xin và cả tên mình nữa.
- Lúc đó cậu đang bị sốc, Hannibal giải thích. Trong các trường hợp này
người ta thường hành động lạ lùng.
Hannibal vừa nghe Bob nói vừa táy máy một cái truyền hình cũ của chú
Titus vừa mang về. Hannibal đã thay ống tuýp cũ bằng ống mới và đã cố
gắng sữa các bộ phận bị hư khác. Sau khi kê truyền hình trên bàn thợ,
Hannibal xoay thử nút. Tiếng ù ù đầy hứa hẹn vang lên.
- A ha! Hannibal mừng rỡ reo lên.
Bob và Peter mỉm cười.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.