VỤ BÍ ẨN QUYỂN NHẬT KÝ MẤT TRANG - Trang 7

cho xong phòng trưng bày. Đúng lúc đó, một người khách bước vào viện
bảo tàng. Ông Acres ra đón khách. Đột nhiên tiếng cãi nhau vang lên.
- Tôi cóc cần biết anh đã hứa cho ai! Một giọng nói thô lỗ, rè rè và hơi
dữ dằn la lên.
Giọng ông Acres lịch sự đáp lại:
- Tôi xin ông…
- Của tôi! Giọng nói giận dữ cắt ngang. Tôi yêu cầu anh phải giao cho
tôi, ngay bây giờ!
Thím Mathilda chạy ra, cùng ba thám tử tò mò.
- Tôi rất tiếc, ông Acres nói, nhưng tôi đã bán tất cả mọi đồ vật chứa
trong viện bảo tàng này, không trừ món nào, cho những người buôn bán đồ
cổ trong vùng: ông bà Jones!
Ông Acres đang đứng trước một cái rương bằng gỗ tếch, có nguồn gốc
phương Đông, với nẹp đồng to tướng. Đối diện với ông, phía bên kia cái
rương, là một người đàn ông vạm vỡ có bộ râu đen dài. Cặp mắt đen sáng
nằm sâu trong khuôn mặt rám nắng. Hai vết sẹo chạy ngang trên hai má
ông xuống bộ râu rậm. Ông mặc áo măng tô thủy thủ kiểu xưa, quần xanh
dương dày và mũ kết thủy thủ có dải trang sức vàng bị phai.
Kẻ lạ mặt trừng mắt nhìn ông Acres và hét lên:
- Rương này của tôi. Ông phải trả lại cho tôi…
- Này anh bạn, anh nghe đây… ông Acres bắt đầu nói.
- Tôi không phải là anh bạn của ông. Tôi tên là Jim. Java Jim. Phải!
Người ta gọi tôi như thế! Tôi đã mang cái rương này từ xa về. Rương có
chứa một… một mối nguy hiểm! Ông có hiểu không?
Ba thám tử nhìn cảnh tượng. Đột nhiên Java Jim nhìn thấy ba cậu và chửi
thề.
- Bọn nhóc làm gì ở đây? Ông gầm lên. Đi chỗ khác chơi, nhanh lên!
Bà già kia cũng vậy! Đi chỗ khác!
Đây là lần đầu người ta dám nói chuyện với thím Mathilda bằng giọng điệu
này. Gương mặt tức giận của thím đang chuyển sang màu đỏ cà chua. Thím
nạt lại tên thủy thủ:
- Cái gì! Đồ thằng hề râu, ông dám lập lại những gì ông vừa mới nói

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.