VỤ BÍ ẨN SỰ TRÙNG LẶP TAI HỌA - Trang 90

gọi radio cho ông Reynolds.
- Một phụ nữ tóc màu sậm mới bước vào hết sức tự nhiên như vào nhà
mình. Có phải là một trong những kẻ tình nghi của anh không?
- Có thể là cô Lessing. MacKenzie nói. Trở về đó!
Cô tiếp tân mỉm cười khi thấy Bob, Peter và hai người Nanda xuất hiện trở
lại.
- Xin chào nữa, cô nói. Tôi vẫn không biết ông Kearney ở đâu, nhưng cô
Lessing vừa mới về. Các anh có muốn gặp cô ấy không? Cô ấy đang trong
văn phòng của ông Kearney.
Peter đột ngột dừng lại trước cửa văn phòng ông Kearney, lắng tai nghe.
- Có chuyện gì vậy Peter? Bob hỏi.
Dường như mình nghe tiếng nói chuyện trong phòng. Có thể có ai đó trong
phòng của cô Lessing.
Ndula lắng lai nghe.
- Tôi không nghe thấy gì cả, Peter à.
- Cháu cũng không nghe nữa, Peter nói. Có lẽ cháu lầm.
Mọi người gõ cửa rồi bước vào. Cô Lessing đang đứng phía sau bàn làm
việc của ông Kearney. Cô cao lớn, tóc màu sậm và mặc áo len xanh dương
và quần xám, giống như hôm đến gặp Ndula và MacKenzie ở khách sạn tại
Rocky. Mắt cô sáng lên khi nhận ra khách vào.
- Các anh có tìm thấy Ian chưa?
- Tìm thấy, rồi lại lạc mất. MacKenzie rầu rĩ trả lời.
- Lạc mất à! Côô Lessing hỏi lại.
Cô lấy bông tai trên bàn, đeo vào tai.
- Suốt cả ngày chị đi cùng với ông Kearney à? Ndula hỏi.
Cô gật đầu.
- Có ai nói về Ian với ông ấy không?
- Không. Không ai hết, tại sao vậy?
- Bọn bắt cóc bắt được Ian, - MacKenzie trả lời, và chúng tôi nghĩ bọn
chúng đang ở Los Angeles để gặp ông Keamey, để ông ấy...
- Tất nhiên! Cô Lessing la lên. Để ông ấy nhận dạng Ian. Ông ấy sẽ làm
ngay, ông ấy không lầm được đâu. Phải báo tin ngay cho ông ấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.