VŨ ĐIỆU QUỶ - Trang 104

- Nhưng có vẻ Cassie lại rất khoẻ.
Chị cố nở nụ cười và gật đầu.
Cassie lại cố gắng gỡ nắm giấy ra lần nữa. Lần này, những ngón tay như
đeo thêm găng của nó đã thất bại. Cindy phải giúp nó.
- Đây, con gái yêu... thế thế... chú voi đã tốt hơn rồi.
- Thế việc thuốc thang khám chữa có gì trục trặc không?
- Không hề có gì trục trặc cả, kể từ sáng hôm qua. Chúng tôi chỉ ngồi ở đây
- có điều...
- Có điều gì đó chị muốn nói hay sao? - Tôi hỏi.
Chị vắt bím tóc về phía trước ngực và vuốt những lọn tóc ở rìa.
- Chắc mọi người nghĩ tôi bị điên - Cindy nói.
- Tại sao chị lại nói vậy?
- Tôi cũng không biết nữa. Nói ra điều đó thật là ngu ngốc, phải vậy
không? Vậy xin ông đừng để ý nhé.
Chị ta quay mặt đi và tiếp tục vuốt bím tóc.
Một lát, Cindy lại ngồi xuống. Nhặt lấy chồng bài, chị cứ chuyển từ tay bên
này sang tay bên kia.
- Thực ra chỉ có... - Cindy bắt đầu nói, giọng thật khẽ khàng khiến tôi phải
ghé lại gần hơn - Tôi... mỗi lần tôi đưa con bé tới đây, con bé lại trở nên tốt
hơn. Nhưng khi tôi đưa nó về nhà với ý nghĩ mọi thứ sẽ tốt đẹp thì chỉ được
một vài hôm, chuyện lại đâu vào đó...
- Tức là con bé ốm trở lại đúng không?
Vẫn cúi mặt, Cindy gật đầu.
Cassie lầm bầm điều gì đó với một thứ đồ chơi bằng nhựa. Cindy nói:
- Ngoan nào con.
Nhưng con bé dường như không nghe thấy gì.
Tôi nói:
- Vì con bé ốm trở lại như lúc đầu nên chị rất nản phải không?
Cassie ném đồ chơi xuống đất, nhặt lấy một cái khác và lắc mạnh.
Cindy nói:
- Và đột nhiên con bé lại bình thường, giống như bây giờ đây này. Đó chính
là điều tôi muốn nói với ông - rằng chắc mọi người nghĩ tôi điên khùng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.