VŨ ĐIỆU QUỶ - Trang 288

- Đó là một bí mật.
- Nhưng Chip và Cindy không giấu tôi chuyện gì cả.
- Tôi cần phải nghe điều đó từ chính họ. Đó là quy định.
- Anh quả là người cứng rắn, phải không?
- Cũng không hoàn toàn như vậy - Tôi mỉm cười.
Ông ta cũng cười, lại đan tay vào nhau và uống nước.
- Được thôi, đó là công việc của anh và anh phải có những nguyên tắc
riêng. Tôi đoán là tôi cần phải có văn bản từ vợ chồng Chip cho phép tôi
được nghe anh nói chuyện về con bé?
- Tôi cũng cho là vậy.
Ông ta cười to hơn để lộ hàm răm thưa màu nâu không đều.
- Trong khi chờ đợi, tôi có được phép nói chuyện với anh không?
- Chắc chắn rồi.
Ông ta nhìn chăm chú vẻ mặt tôi với thái độ có chút gì đó tò mò, hoài nghi:
- Tôi nghĩ là không ai cho rằng các vấn đề của Cassie thuộc lĩnh vực tâm lý
vì nếu thế thì quả là điều hết sức nực cười.
Ông ta dừng lại. Đánh giá phản ứng của tôi. Chắc ông ta hy vọng tôi sẽ để
lộ ra phản ứng gì đó chăng?
Tôi cố gắng không có động tĩnh gì.
Ông ta lại nói:
- Vì vậy điều duy nhất có thể giải thích được về sự quan tâm của anh đó là
người ta cho rằng Cindy hay Chip có gì đó không ổn. Nhưng tất cả điều
này đều nực cười.
Ông ta lấy lại tư thế ngồi và tiếp tục dò xét. Vẻ tự đắc thoáng qua trên nét
mặt ông ta. Tôi cố không chớp mắt và tự hỏi liệu ông ta có thực sự chứng
kiến điều gì đó rồi hay đây chỉ là ông ta bắt nọn tôi.
Tôi nói:
- Ông Chuck ạ, các chuyên gia tâm lý được mời đến không chỉ để phân
tích, mà chúng tôi còn giúp đỡ cả những người bị căng thẳng thần kinh nữa.
- Anh là người vợ chồng Chip thuê à? - Ông ta lại hếch mũi, đứng dậy và
mỉm cười - Thế là xin anh hãy là bạn tốt. Chúng đều là những đứa con tốt.
Cả ba bố mẹ con cái nhà chúng nó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.